Hệ Lụy


(tiếp theo kỳ trước)

Khuôn mặt bà vẫn đẹp như sáp, đường nét thật rõ ràng, gặp lại bà tôi nhớ biết bao điều. Bà cũng trách cứ tôi sao không chịu lấy chồng? Năm 75 xong, hai đứa mình loanh quanh như hai con kiến bò lòng vòng miệng chén. Những buổi chiều lang thang Tự Do Nguyễn Huệ nhìn đổi thay, nhìn nhốn nháo mà buồn. Ngày bà lấy chồng vội vã, vì gia đình bà sợ con gái phải lấy “thương binh Bắc quân”. Đám cưới đơn giản vì mọi thứ đều đã được vào quốc doanh, từ vải vóc đến thức ăn đều theo tiêu chuẩn nhà nước. Để có bánh đãi tiệc, cả đám bạn trong đó có tôi ra đứng xếp hàng mua bánh đế quốc tại khách sạn Continental mỗi người được tiêu chuẩn mua năm cái bánh su-kem ( choux crème), mười đứa được năm mươi cái, nâng niu nhẹ nhàng sợ làm hư chiếc hoa kem ti-gôn màu hồng tí ti trên ngọn bánh. Lọai bánh này muốn làm chỉ cần có chút bơ, chút bột chút đuờng, thế mà đành chịu đợi chờ rồng rắn.
Ngày cưới của bà, tôi vẫn còn đơm nốt hạt khuy lên chiếc áo dài kim tuyến và nhìn bà khóc. Tôi biết bà chưa biết yêu, chẳng một lần hò hẹn, trái tim bà trong suốt thuỷ tinh. Bà khóc! Có lẽ bà tiếc cuộc chơi đang còn dang dở, hay lo sợ ngày trước mặt bỗng ràng buộc với một người mà tôi biết bà chẳng có chút tơ vương. Nếu không bất ngờ đến thăm tôi vẫn nghĩ bà hạnh phúc. Hình ảnh bà ôm con khóc, đứa bé mũm mĩm dễ thương dăm tháng tuổi. Thế là tôi biết chuyện, anh công tử chồng bà vướng vất với xì ke, ma túy, biết ra thì chuyện đã rồi, hỡi ơi!

Tôi theo bà từng bước đoạn trường, những giọt nước mắt tủi thân không biết trách móc ai, nghẹn ngào không tìm ra nơi khơi chảy ngọn nguồn. Tôi biết có nơi được gọi là trường phục hồi nhân phẩm, kề bên nhà thờ Bình Triệu ngày xưa hai đứa hay đến cầu xin, khi ấy rủ bà vào, bà báng bổ không còn tin gì nữa cả. Đôi mắt to ươn ướt vận vào đời bà đó sao? Rồi gia đình anh ấy cho anh ấy vượt biển, bà ở lại cùng con, đời bà bôn ba biển sóng, có chồng rồi lại như chưa, thà chẳng có chồng cho xong bà nhỉ. Thời gian ấy ông anh họ của bà theo tôi như đỉa, anh ta từ Hà Nội vào, hình như bà có biết nhưng giữ khẩu như bình, không tán ra tán vào gì cả, nhờ anh ta mà tôi với bà được nhận vào làm thư ký, thủ kho cho phòng cung ứng vật liệu đặt ngay góc ngã Sáu Hiền Vương lúc truớc là kho quân nhu. Giữ chức vụ thủ kho thư ký mà không đục khoét thì giám đốc công ty đuổi cổ, đục khoét theo ý họ không biết khi nào lưỡi dao tế thần buông xuống đầu mình. Cũng đành nhắm mắt đưa chân. Từng chiếc xe ba bánh chở sắt được tôi giao cho con buôn, bà ký giấy xuất kho, tiền ăn cắp chia tam chia tứ đủ cho bà nuôi con, tôi phụ đỡ gia đình.
Tôi nhớ một lần hai đứa xanh mặt vì chiếc xe chở thép không về công ty liên hệ mà vào căn nhà lụp xụp trong khu xóm chợ Thiết, cơ sở sản xuất hàng gia dụng. May là thủ trưởng sợ động rừng can thiệp kịp thời chuyển tôi với bà sang làm việc khác.
Bây giờ con bà đã lớn, bà vẫn xinh, người chồng thứ hai yêu bà tha thiết, bà quên nỗi nhục nhằn chồng con nheo nhóc quay lại trách cứ tôi không chịu lấy chồng. Bà trách tôi không chịu đại ông anh con chú con bác của bà ngày xưa. Bà mà biết, tôi cũng đã có lần ráng bảo con tim ngu ngốc của mình yêu đại ông ấy cho xong mà nó nhất định không nghe là không nghe. Đi uống cà-phê anh chàng hút thuốc như ống khói phà, xúc miệng bằng nước trà xùng xục, đi ăn tối anh chàng xỉa răng xoèn xoẹt, dĩa thức ăn chàng vét cho đến giọt nước cuối cùng, tưởng tượng mỗi ngày vào ra đụng nhau như thế tôi thà chết già không chồng hơn là có ông chồng như thế.
Bà vẫn ồn ào như bao giờ, ồn ào chê bai, ồn ào khen nức nở ngay cả khi than phiền về ông chồng người Việt gốc Hoa của bà. Tôi cứ ngóng đợi xem khi nào bà kể cho nghe về niềm hạnh phúc được chồng che chở, thương yêu lo toan sau trước. Bà không nhớ những đoạn đường khốn khổ ngày xưa tìm cách vượt biên sao? Có giấy tờ chứng minh người Việt gốc Hoa được đóng tiền đi bán chính thức. Anh chàng nhà có tiệm thuốc bắc, bà và tôi đến mua trần bì, xí muội từ ngày nảo ngày nào, ai ngờ anh chàng âm thầm mang bóng hình bà để vào tim thờ phượng.

Đám cưới của bà tưng bừng tại Soái Kình Lâm cho kịp chuyến tàu thứ tư, vàng đã đóng đủ tám cây một đầu người. Bà hí hửng nôn nao sắp được sang thế giới tự do quên mất giọng nói lơ lớ, quên mất anh ấy không thơ văn thi phú lãng mạn, quên luôn anh không cùng sở thích với bà. Bà mê nhạc Phạm Duy, giọng ca Duy Trác, anh lại mê Lam Phương, Chế Linh, Duy Khánh. Bà khoái đọc thơ đọc truyện, anh chẳng biết câu lục câu thất thế nào. Bà muốn nghe lời tình tứ, anh nói ra dùi đục mắm nêm. Tôi biết rõ ràng ông Tơ bà Nguyệt se duyên lộm cộm cho bà, nhưng bà ơi trên đời có điều gì toàn vẹn, quí nhau chăng là ở cái tình. Tôi người ngoài mà thương quí chồng bà quá đỗi, một đời anh dành cho bà như nô lệ, bà sung sướng không hay, mãi lo chì chiết hối tiếc sao chồng bà không là nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ, mở miệng ra tuôn thơ tuôn nhạc nhẹ nhàng ru hồn thiên hạ? Sao chồng bà không là ông sĩ quan ngày xưa để bà có chút tiếng tăm nghe người ta xưng tụng? Sao chồng bà không chải chuốt mượt mà để bà hân hoan mang đi khoe cùng trời cuối đất. Đi với chồng bà né tránh âu yếm, bà bỏ anh ấy một mình đi tìm người cùng sở thích để đấu hót tưng bừng, thế mà bà vẫn hậm hực tại sao tôi không nhận lời làm vợ ông anh già đã góa vợ của chồng bà, để một bước biến thành bà đại phú gia?
Như cái lệ, mỗi lần tụ họp trong căn phòng nhỏ nhà tôi, các bà lại lôi tôi ra làm đề tài khuyên nhủ sau khi đã kể lể đủ điều về chồng về con. Mười điều tôi nghe đã chín điều là không hài lòng không hợp ý. Tôi tự hỏi: “Thế thì người ta lấy nhau làm gì? Đời sống hôn nhân có để làm gì?” Các bà muốn tôi chấm dứt cuộc đời độc thân, ít nhất tôi phải thấy điều vui vẻ hạnh phúc đủ lôi cuốn tôi ra khỏi chiếc vỏ sò bao bọc tôi bấy lâu nay chứ. Các bà lọt vào số bẩy mươi hai phần trăm phụ nữ may mắn có chồng hẳn hoi sau biến cố lịch sử Việt Nam năm 1975 mà không hay, đáng lẽ các bà phải ăn mừng mỗi năm vào ngày lên xe hoa, cho dù không thật sự hài lòng hợp ý.

(còn tiếp)

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: