Hai tuần đã qua, cơn say máy bay vẫn còn, sức lực chưa trở lại bình thường – nhớ quên lẫn lộn giữa đêm ngày . Sáu chị em bên nhau được đúng tám ngày – tám ngày đầy vui buồn cười khóc. Kỷ niệm thuở còn cha còn mẹ, mái nhà hiền hòa Sài Gòn, theo nhau về lại vườn trà cà phê xưa để nhớ một thời rau củ sau ngày 30 tháng 4 1975, Bố bị bắt đi tù, con cái bị ép phải hồi hương lập nghiệp.
Người chủ vườn bây giờ đã xây nhà gạch, móm mém cám ơn “lộc” của bà cụ của các cô để lại. Nhớ lại ngày bà nội đào tung phá hết bao nhiêu gốc cà phê đang thời thu hoạch vì trước nhà bị cắm bảng “nhà địa chủ”, khi các em lên ở với bà !
cây cà phê đơm hoa, đã có lần bị say khi ngủ mở toang cửa sổ
gốc trà già mé hàng rào
cây bơ sáp ngon thật ngon, khác hẳn bơ nước trồng ở miền tây, tháng tư chỉ mới có hoa.
cây hoa hòe lá non mơn mởn, hoa nở li ti phơi khô uống với trà mộc tuyệt vời
Trở lại vì nghĩa trang Bình Hưng Hòa giải tỏa, lần này cởi tung áo quan Bố Mẹ, ngắm nghía đời người cát bụi nhỏ nhoi, rước Bố Mẹ về thăm mái nhà ấm cúng, nơi tràn đầy hạnh phúc ngày xưa cùng các con
và rồi nghỉ ngơi nhẹ nhàng trong cung Thánh
Bố Mẹ hẳn rất vui khi thấy các con quây quần ngày thay áo mới, nên luồng ánh sáng từ đâu hiên đến thế này .
con chào Bác!
Hình của Bác đẹp quá, đẹp nhất là hình 6 chị em của Bác và hình ánh sáng mầu nhiệm.
Con chúc Bác mau khoẻ lại nha!
ThíchThích