2014

Năm 2013 đã trôi qua bình lặng, bây giờ không có gì khiến tôi hồi hộp lo âu nữa, tất cả nhịp nhàng như hơi hít vào thở ra.
Hạnh phúc tôi có bình dị như lá như hoa, như bốn mùa thay, như ngày chuyển tiếp.
Các cháu lớn lên, tập nói bi bô, tiếng Việt chưa sõi đã học thêm tiếng Mỹ, bà ngoại đôi lúc ngớ ngẩn không hiểu cháu muốn nói gì, nhưng yêu quá là yêu: “Bà ngại, you are funny!”
Anh ở nhà, bày gà con một tháng tuổi chíp chíp theo con gà mái khác, vì mẹ đã có thêm 9 trứng nữa, người ta nói: “Đẻ như gà!” quả không ngoa.

Ngày cuối cùng của năm 2013, ngồi xe trên xa lộ 101 băng ngang quốc lộ 1, dọc triền núi sát mé biển, buổi chiều hoàng hôn xuống đẹp tuyệt vời, bao nhiêu người dừng xe ngắm ánh tà dương.

Sáng nay, ngồi xem diễn hành Hoa Hồng lần thứ 125 trong phòng khách, nhớ hương hoa bao lần ngồi bên lề đường ngắm diễn hành đi ngang trước mặt. Nhớ cô bạn đã ra đi Trần Viết Minh Thanh đã một lần cũng đến ngắm diễn hành vì có chiếc xe hoa của cộng đồng Việt Nam – sau lần ấy, không còn nghe gì đến xe hoa Việt Nam nữa, có lẽ cũng không cần thiết lắm chăng?

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: