Ngàn Xanh – Seattle – Evergreen

Mỗi lần lên xứ Ngàn Xanh về là lòng nhớ nhung lưu luyến không nguôi, nỗi nhớ hạnh phúc, nỗi bồi hồi nhìn từng góc từng khung kỷ niệm! Con người có tổ có tông, có một nơi để về để nương để tựa. Gia đình bác Cả của tôi nơi cho tôi cảm giác ấm áp ấy.
Khi còn Bác, từ phi trường bước vào nhà là bàn thờ có hình ảnh ông bà Cố – ông bà Nội lung linh ánh nến, dù chỉ dùng nến điện, gặp bác tôi lại thấy Bố của tôi bên cạnh. Thập niên 1970, khi gia đình tôi có cậu Út Chương, con đỡ đầu của bác, chiều nào đi làm về bác cũng ghé nhà tôi ở quận 10, trước khi về nhà bác khu nhà thờ Ba Chuông giáo xứ Đa Minh. Lý do tôi yêu kính nhớ thương bác tôi vô cùng vô tận.
Đọc tiếp “Ngàn Xanh – Seattle – Evergreen”

Họp Mặt Hè

Mỗi năm vào mùa hè, phải gặp nhau một lần, mới đó mà đã bao nhiêu năm? Tóc có phai thêm một chút, các con cháu lớn hơn một chút thành công hơn, mạnh mẽ hơn – nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt mẹ, ánh mắt hài lòng trên khuôn mặt cha.

Các con lìa tổ đi dần, sau bao ngày lo cho con học hành, uốn nắn các con nên người, cha mẹ còn bạn bè họp nhau và hát vang nhà. Các bậc trượng phu nay thi nhau trổ tài “ông táo” thay cho “kẻ lông mày” – Vật đổi sao dời, vị trí trong gia đình cũng đang chuyển đổi, để các bà có giờ dành cho cháu nội – ngoại. Tại sao lại không!

Hai cháu nội của Tô Thành chưa lấp hết thì giờ thanh thản của chàng, nên chàng Tô có thêm niềm vui “bầu bì” – bầu càng to chàng càng hãnh diện, rau càng to chàng càng thoải mái cuốc cày.

Phở Tài Hương hơn cả tuyệt vời, từng miếng nạm, miếng tái miếng gân – nước thơm vị ngọt. Gà Rót phải đi gối ra khỏi nhà Phạm Hùng vì Hoa Anh Đào đã anh dũng thanh toán hết ba tô lớn.

Về Già

Tôi không dám khẳng định ngày mai bạn hay tôi sẽ trúng số, nhưng chắc chắn một điều trong tương lai tôi và bạn sẽ già . Câu đầu môi : Sinh Lão Bệnh Tử nghe như đùa mà có thật . Sinh : Mình không lựa chọn đuợc – Lão Bệnh Tử cũng không thể từ chối . Tôi thắc mắc giữa khoảng Sinh và Lão Bệnh Tử là cái gì tại sao không thấy nhắc đến . Hay tại trong khoảng đó tôi-bạn có quyền quyết định có quyền chọn lựa để đến lúc Lão Bệnh Tử có những phận số khác nhau. Sống luyện tội, ăn năn tội truớc khi chết hay thanh thoả hồn xác rũ áo ra đi. Chuyện kèn trống tiễn đưa không cần thắc mắc triệu người quen có mấy người thân khi lìa trần có mấy người đưa? Đọc tiếp “Về Già”

%d người thích bài này: