Một Đời Nhìn Lại


pd2002
Hòa âm Nguyễn Minh Châu – trình bày: Ấu tím 2003

Một đời anh nhìn lại – Không thấy dáng em đâu!
Giọt sương buồn nghi ngại – Ánh mắt đầy lo âu
Một đời anh nhìn lại Em dấu mặt cúi đầu
Cách nhau muôn trùng nhớ Khỏanh khắc nào cùng nhau
Người tình già đầu non Một mình trên đồi vắng
Ráng chiều soi ánh tà Còn nỗi niềm tiếc nuối
Đêm qua sương rơi lạnh đôi tay em gía băng!
Tim đau buông lơi nhịp Máu tím đọng vách sầu Đọc tiếp “Một Đời Nhìn Lại”

Hẹn Gặp Nhau Giữa Mùa Xuân


Hẹn Gặp Nhau Giữa Mùa Xuân thơ tân hình thức Dzuylynh | Ấu Tím diễn đọc và hòa âm (đàn bầu: nghệ sĩ Tất Tùng – Sáo: nghệ sĩ Bảo Cường – đàn tranh: nghệ sĩ Phương Thư)

Dzuy Lynh tên thật là Phạm Phú Dũng thuộc tiểu đoàn 6 Thần Ưng Thủy Quân Lục Chiến cùng Anh của tôi, Dzuy Lynh viết nhạc và phổ nhạc – những bài nhạc đấu tranh, những bài nhạc hào hùng gợi nhớ về một thời ngang dọc trong quá khứ.
Tôi hân hạnh giới thiệu bài thơ này đến quí bạn, gởi gấm tâm sự người chiến binh Thủy Quân Lục Chiến nghĩ đến người bạn đã khuất một Xuân xưa

Đọc tiếp “Hẹn Gặp Nhau Giữa Mùa Xuân”

Mùi Gỗ Thông

dalat1978

Em của chị, buổi sáng đầu ngày con sóc nhỏ ngồi vắt vẻo nhìn vào trong nhà, nó đứng ngay trên bệ cửa sổ hôm qua chị vừa rửa kính. Đôi mắt trong veo tròn xoe của sóc không gợn chút thắc mắc nào của đời sống. Hai tay của sóc dường như chắp lại, nó muốn xin chị viên đường chăng? Ly cà phê tỏa khói, mùi cà phê thơm thơm.

Thế mà chị nhìn thấy trong mắt của sóc, hình ảnh căn nhà nằm vắt vẻo dựa trên dốc đá, ngõ hẻm nhỏ đi bộ một chút thôi sẽ ra đường cái, căn bếp có cái cửa cũng thông ra đá, tảng đá to lắm chắn ngay trước cửa, thiên nhiên đã có từ trước khi con người đến làm nhà tạo thành khu phố sau khách sạn Ngọc Lan. Từ chiếc cửa ấy ra đến vách đá, chỉ đủ chỗ để hai cái bếp lò, vài thứ lỉnh kỉnh để làm bếp, cánh cửa chỉ là cánh cửa sổ mở ra cho khí lạnh, khí mát từ bên ngòai luồn vào nhà, nếu không sẽ ngộp ngụa ghê lắm, và khung cửa sổ may mắn ấy đã thành cái bếp lộ thiên, được che mưa bằng miếng tôn đóng vào vách gác lên đá. Căn nhà giống như một góc nhà chòi tuổi thơ để chơi bán đồ hàng, buổi sáng co ro nấu ấm nước sôi, trong cái ấm nhôm bóng loáng phía trên, viền đen phía dưới vì khói bám lâu ngày, thêm đám mây trắng lững lờ trôi hay khung trời xám xịt dọa nạt bão mưa biến khung cửa sổ ấy thành bức tranh treo lửng lơ trên vách nhà gỗ thông Đà Lạt. Bức tranh thay đổi theo mùa, hai cái bếp lò khi lao xao lửa, khi lặng im nằm, màu đỏ đất xét nung sau một thời gian trở thành màu gan gà, miếng thiếc bọc bên ngoài giữ cho ông lò không bị bể vẫn còn lóng lánh dù vết rỉ đã hoen chung với dấu dầu mỡ tích lũy nấu nướng lâu ngày. Đọc tiếp “Mùi Gỗ Thông”

Lạnh

Ottawa

Ngoài trời khí hậu đông đá – ngồi trước laptop – bấm lung tung – hình hai vợ chồng đi chơi mùa hè ấm áp .

Ngắm nắng trong hình, ngắm mình trong hình, du lịch tưởng tượng . Hai tay lạnh ngắt dù nhiệt độ trong nhà là 70 độ F .

Nghĩ đến mùa hè sắp đến sẽ gặp bạn bè thuở trung học – sẽ lại phá phách cho vui.

Ngày Đầu Năm .

christm2012
Đã qua một năm buồn vui lẫn lộn – buồn mình – buồn người – buồn thế giới –
Vui mình – Vui người – Vui tòan thế giới.
Chẳng thế nào đong đếm cân đo – buồn nặng hơn hay vui nặng hơn .

IMG_1572-s
Bưởi chanh sau cơn bão rụng đầy, bà thả xuống hồ thay cá, cháu vớt buồn tung lên không – tiếng cười òa vỡ. Trầm ngư mở mắt ngơ ngác nhìn lên – Bà cháu cười như nắc nẻ.

Nhớ trái dừa con con ngày xưa sau cơn mưa, bà ngoại làm thành búp bê cho mẹ của cháu chơi.
Một năm lại qua – sang năm mới mọi điều vẫn đang phía trước –
Thân ái chúc gia đình bạn bè thân quen môt năm mới an hòa – hạnh phúc .