Trôi

Tôi thích hát thơ – vì trong thơ có nhạc – Lười ghi nốt dù có sẵn Encore dễ dãi trên máy vi tính – cứ hát và dùng Adobe Audition thu âm và dùng Proshow tạo thành phim. Bài thơ Trôi của Ngọc Dung rất lạ, đọc lên tôi mường tượng người con gái có mái tóc dài ngồi nhờ trốn mưa trên một chiếc thuyền được xử dụng thành quán cà phê – đang dập dềnh trong cơn mưa! Nàng đang ướt, vì mưa hay vì một “điều kỳ diệu không thể giải thích phút giây linh thiêng rúng động đất dầy” – Tôi chỉ cảm được điều người viết bài thơ muốn ngỏ để “nào dám trách chi nhau!” và chiếc thuyền bập bênh biết tìm bến nao để đến

Người ca sĩ hát những bài hát mưa
Không thể biết người nghe đang bị ướt
Câu ca đến phương nào không biếtt
Mưa bay giờ mưa trút cũng vô tâm
Ngồi nhờ trong một góc quán trôi
Xao xác thuyền ghe xuôi ngược dòng
Ai về phố chợ ai ra biển
Trông sớm chiều hôm con nước ròng
Điều kỳ diệu làm sao mà giải thích
Phút linh thiêng rung động cả đất dầy
Để nợ nần nợ nần nhau chồng chất
Nợ khúc tình nào dám trách chi nhau!

Lễ Độc Lập

Tháng bảy, những cơn nóng hừng hực làm người ta thèm đi nghỉ, nghỉ ở bất cứ nơi đâu không phải là nhà của mình.
Tháng bảy người ta chào đón ngày lễ Độc Lập với thịt nướng, bia lạnh, pháo bông, cắm trại niềm vui vì được nghỉ lễ, nỗi ngậm ngùi khi nhớ lại hình ảnh đau thương máu đổ xương phơi để giành được độc lập. Ngày lễ nào không có ngậm ngùi!
Tháng bảy hẹn hò nhau đi đây đi đó, đi cho biết, đi cho thấy, đi để học cả sàng khôn, đi để tiêu dùng cho hết món tiền chính phủ Mỹ trả lại từ khoản thuế đã đóng hay được trợ cấp hậu hĩ từ đại dịch, chuyện lạm phát không làm dân chúng Mỹ chùn bước dù tin tức trên báo trên ti vi có la làng ầm ĩ về nó, ngay cả gia đình tôi thuộc dạng không giàu có vẫn sống được thoải mái thì có gì phải lo, tôi nghe câu: “Dân Mỹ giấu tiền nhiều lắm 401K – hưu bổng saving ba bốn giỏ không dễ mất hết dễ dàng đâu!”. Giá xăng có nơi đã niêm yết con số sáu tròn trịa không thắng lại những ngày bị nhốt vì dịch bệnh nên người ta đi khắp nơi, cảnh dồn ứ ở phi trường vì máy bay bị đình trệ trên truyền hình nhìn thấy sợ quá, mọi sự thay đổi kinh khiếp không như cách đây đúng 33 năm 1991 – 2022. Đọc tiếp “Lễ Độc Lập”

%d người thích bài này: