Dứt Tình

checongloc1Hôm qua B đến gặp tôi, mái tóc dài màu nắng được cột bằng năm sợi thun nằm thẳng thớm sau lưng, khác với mọi hôm chỉ được buộc sơ xịa bồng bềnh, đến cả chiếc áo thun màu đen cũng điệu đàng, không như mọi hôm là chiếc áo nhăn nhúm vừa lấy từ máy xấy ra. Anh chàng đẹp trai, có khuôn mặt tôi đã khen giống hình ảnh của Jesus lần đầu gặp mặt.
Tôi nói: – Nếu đau chút xíu đừng giận nha B, hôm nay không có thuốc tê đâu!
B trả lời: – Còn gì có thể đau hơn khi tôi vừa ký giấy li hôn trước khi đến đây!
Không biết phải trả lời thế nào khi nghe thế tôi ngập ngừng: – Chao ơi! tôi nên chia vui hay chia buồn đây B?
Đôi mắt B buồn rười rượi: – Tạ ơn Thương Đế tôi đến đây mà không bị còng vào tù vì tội giết người! Đọc tiếp “Dứt Tình”

Ơi!

valent3
Trả lời hay gọi ƠI đây nhỉ!
Tiếng Việt yêu dấu của tôi đó, ngày xưa khi nghe gọi Ấy ơi! Hai chân muốn sụm, nhưng tự ái “ta là con gái” không sợ, chanh chua trả lời: “Muốn gì hả hả?” một tay xách cặp một tay khuỳnh ra sau như chống nạnh, hai tà áo lúc ấy không biết nó có bay bay như cánh bướm hay không nữa! Không ít lần nghe gọi léo nhéo: “Ới ơi!” Ngúng nguẩy buông câu: “Cái gì!” Rồi đến khi nghe gọi: “Tên ơi!” tim lúc lắc!
Chỉ chữ Ơi thế thôi đó, mà thơ mà nhạc tràng giang đại hải, sóng trong tách trà khói trên điếu thuốc, nhân loại xôn xao lẩm cà lẩm cẩm viết chuyện tình mình. Có những chuyện tình làm con người ta lớn khôn thêm, yêu thêm! Có những chuyện tình khiến thiên hạ đau lòng thay cho hai nhân vật chính! Cũng có những chuyện tình tồn tại thiên thu nếu như sách vở không theo thời gian bị mục ruỗng bụi trần!
Đọc tiếp “Ơi!”