2020

Tin được không?
Hôm nay ngày 1 tháng 1 năm 2020, tối qua giống như mọi tối khác đôi mắt theo đúng đồng hồ cơ thể đòi nhắm lại cho dù chung quanh là bác là bạn những người tôi đã chia sẻ cùng một thời rất tăm tối nhưng rất chân tình – có rau ăn rau có cháo ăn cháo! Ngồi nhắc lại chuyện thời 1975 tìm đầu mối xem từ đâu mà gặp từ đâu mà thân từ đâu mà thành một phần nhỏ nhoi trong cuộc đời nhau, cái phần nhỏ nhoi ấy khi nhắc lại có bao điều để trân trọng nâng niu dù quên quên nhớ nhớ – cười đến nỗi chảy cả nước mắt vì nghe câu: “Người tình của em – người tình của chị!”
Nhìn đuôi mắt, nhìn con cái chung quanh các cháu mạnh khỏe nên người, nhớ thuở ba me còi cọc không biết tương lai về đâu – nhớ thuở Bà lê la tìm cách sống vẫn nụ cười kiêu hãnh trên môi! Những ngày đạp xe cong lưng mồ hôi tuôn không biết mệt tìm được vài đồng cũng chia cho bao người, những cọng rau muống dành nhau ăn khi đói những ly cà phê em pha cho uống từ món tiền lời nhỏ nhoi kiếm được mỗi ngày mà tụm nhau nói chuyện lấp biển vá trời!
Biển vẫn dâng sóng – trời vẫn mênh mông chỉ chúng mình ngồi ôn chuyện cũ và nói chuyện bây giờ em có được “master – PHD” “Em có công ti riêng” “Đời sống em viên mãn” “Con em sắp có gia đình”!
Những câu reo: “Trời ơi! nhận ra ngay!” “Đúng không ????” – Thật không” – Nhất định phải tìm thấy bằng xương bằng thịt!
Ừ ngay khoảnh khắc giữa 2019 sang 2020 chúng tôi ngồi nói chuyện như thế – “Ôn cố tri tân!” cậu em nói, tôi nghĩ cần gì phải ôn mới nhớ, tân thì mỗi giây hoán chuyển đã đổi mới từng ly khí quyển chung quanh cơ mà!

Tôi tin thời gian trôi, không gian thay màu mỗi khắc mỗi mùa và tình người quyến luyến nhau bất biến, cho dù yêu thương không thể đo lường nặng nhẹ còn tùy theo duyên tùy theo nợ mà vương mang hay quên lãng – Chẳng ai có lỗi vì yêu, vì thương, và đôi khi người ta dùng chữ: “Sống như ngày mai sẽ tận thế!” đọng lại là hương thời gian thanh thanh – màu thời gian tím ngát mơ mòng.
Tôi không thể thức để nghe tiếng pháo mừng thế kỷ mới 2020 – Nhớ hai mươi năm về trước 2000, vợ chồng con cái tôi cùng thức để đón giao thừa tại Pasedena thơm ngát mùi hoa hồng lễ hội!
Sáng nay theo đúng đồng hồ sinh học tôi thức đúng giờ như mọi ngày để đón năm mới cùng người tôi yêu thương, thoáng hương cà phê thơm ngát – quá khứ đã qua là nền tảng cho hiện tại hôm nay.
Chúng tôi đủ mạnh mẽ để chịu đựng tha thứ bao dung cho những đau khổ con người phải đối phó và chúng tôi cùng biết tận hưởng những hạnh phúc rất nhẹ nhàng đang có! Mùi hạnh phúc ngọt ngào mỗi sáng.
Xin Vâng, đêm quá chúng tôi đã cùng cất tiếng hát chúc mừng nhau: Xin vâng Mẹ dậy con hai tiếng Xin Vâng hôm qua hôm nay và ngày mai – Xin Vâng mẹ dậy con hai tiếng Xin Vâng – hôm qua hôm nay và suốt đời.

Thương yêu gởi đến nhau tâm an – tình an – đời an – thế gian an vào ngày đầu của năm 2020 ./.