Lê Uyên Phương Trong Mắt Ai?

Sáng nay thức dậy, nghe nhạc Lê Uyên Phương, đọc bài của em viết – nhớ ngày hai chị em mình miên man hát như lên đồng, em đàn chị hát hết bài này sang bài khác. Năm tháng trôi, kỷ niệm vẫn còn dù nhạt phai đâu đó, chị chép lại bài em viết đã lâu, vẫn còn lưu giữ trên trang Đặc Trưng kỷ niệm của chị em mình . Ngô Đồng – Triệu Thần (Bao Bất Đồng)

dactrung

“Đâu có ai biết mai sau?
Đâu có ai mãi thương đau?
Đâu có ai phải muôn kiếp xa nhau?
…”
Những câu hát cứ theo tôi hoài trong suốt một thời gian dài đăng đẳng, dài bằng cả chuỗi ngày lớn lên, nuôi hy vọng từ trong những khốn khó.

Lần đầu tiên tôi nghe chị hát bài này từ trong băng, tôi đang thu mình trên cái ghế mây nhỏ đặt ở cuối vườn quán cà phê Dạ Khúc. Những âm thanh lưu luyến trầm bổng cứ theo nhau rót mãi vào đầu óc tôi lúc ấy hãy còn khờ khạo lắm. Ở cái tuổi bắt đầu biết suy diễn, những ý tưởng lạ lùng, dù hay dù dỡ, vẫn tạo ấn tượng mạnh. Mà những ý tưởng trong ca khúc của anh, thường là lạ lùng, thường là sống động. Để rồi tôi chăm chú đi tìm hiểu về cuộc đời và nét nhạc của cặp song ca có một không hai này, Lê Uyên & Phương. Kể lại cho bạn nghe nhé… Đọc tiếp “Lê Uyên Phương Trong Mắt Ai?”

%d người thích bài này: