MA

Hôm nay lại đến lễ Halloween , như nhịp đập trái tim, giống tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ treo tường, mỗi năm lễ trở về đúng hạn, không hứa cũng đến, không rủ cũng về. Lễ của các linh hồn phải nhắc đến chuyện kỳ bí rùng rợn, phải kể về ma.
Trong đời người ai cũng phải có ‘một lần yêu, yêu thật yêu giả hoặc tưởng là yêu cũng được tính là một lần’, tương đương với trong đời người ai cũng phải có ‘một lần gặp ma, ma thật ma giả hoặc tưởng là ma cũng được tính là một lần!’

Khi còn bé, khoảng trên dưới mười tuổi, cái thưở đèn dầu nhiều hơn đèn điện, cái thưở có trăng quên đèn, thưở được đi dưới đường trăng, ánh trăng huyễn hoặc mơ màng, bóng nhờ nhờ kỳ ảo, các nhành tre kẽo kịt, cụm cây phía xa lù lù một khối đen nhúc nhích, chỉ cần một giọng nói khẽ khàng, chỉ cần một âm thanh bất ngờ phát ra là ù té chạy, chạy để tránh điều gì không biết mà tiếng chân của chính mình lại khiến mình chạy nhanh hơn, cùng lúc nỗi sợ càng tăng nhiều hơn. Sợ lãng nhách như thế, lại càng thích nghe kể chuyện ma, tìm đọc truyện ma. Đọc tiếp “MA”

Dang Dở Có Hơn!

“Tình chỉ đẹp khi còn dang dở – đời mất vui khi đã vẹn câu thề!” Hồ Dzếnh – Ngập Ngừng

“Tình yêu không trọn vẹn khiến người ta cả đời nuối tiếc …tuy xa nhau nhưng luôn nghĩ luôn nhớ về nó như một giấc mơ nơi thiên đường, và lúc nào cũng tưởng tượng tình yêu đẹp lắm, thơ mộng – lãng mạn nhiều lắm!
Khi yêu người ta cố kìm nén những nhược điểm để thay bằng những cử chỉ ngọt ngào âu yếm, cố gắng khoe ra hết những ưu điểm của mình, ngay cả vay mượn những hình ảnh của phim ảnh, tiểu thuyết! Đọc tiếp “Dang Dở Có Hơn!”

Sang Hay Không Sang

Chiều thứ bảy, như mọi cuối tuần khác, sau những ngày làm việc mệt mỏi, phần đông phụ nữ trong các gia đình loay hoay với trăm công nghìn việc không tên trong nhà. Đi chợ, soạn cất các thứ vào tủ lạnh, suy nghĩ xem sẽ nấu gì cho những ngày trong tuần, để khi đi làm về có bữa cơm ngon, có tô canh ngọt, cùng chồng con ăn bữa cơm chiều.

Sống ở San Jose, những tiệm ăn Việt Nam có mặt trên mọi góc phố, ngay cả trong siêu thị cũng có những quầy hàng bán thức ăn nấu chín, vịt – heo quay, phá lấu không thiếu món gì, ngay cả “tỉm sấm” điểm tâm, cầu kỳ hơn rủ nhau lái xe đi xa lên tận phố Tàu ở San Francisco. Có người cho là “ăn một chén cháo chạy ba cánh đồng!” Có người lại nói: “Ăn cho lịch mới là ăn!” Bàn phủ khăn trắng đóa hoa e ấp ngay giữa bàn, chia đôi ranh giới thực khách, đĩa hoa ly bạc, rượu đỏ đi với bò, rượu trắng theo với gà – cá – heo, lại thêm vài miếng phô mai đặc biệt, vài miếng thịt hun khói điệu đàng. Đọc tiếp “Sang Hay Không Sang”

Nhớ Thương Thầy Trần Quang Trung

Cuối mùa hạ – học trò đã trở lại trường lớp – mùa thu California lá vẫn xanh. Cơn mưa bất chợt, và cuộc chia ly bắt buộc phải đến đã đến.

Hôm nay những cô học trò cũ của thầy Trần Quang Trung lưu luyến cất lời chia tay cùng thầy, người thầy luôn nở nụ cười khi học trò tìm đến.
Đọc tiếp “Nhớ Thương Thầy Trần Quang Trung”

%d người thích bài này: