Hôm nay lại đến lễ Halloween , như nhịp đập trái tim, giống tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ treo tường, mỗi năm lễ trở về đúng hạn, không hứa cũng đến, không rủ cũng về. Lễ của các linh hồn phải nhắc đến chuyện kỳ bí rùng rợn, phải kể về ma.
Trong đời người ai cũng phải có ‘một lần yêu, yêu thật yêu giả hoặc tưởng là yêu cũng được tính là một lần’, tương đương với trong đời người ai cũng phải có ‘một lần gặp ma, ma thật ma giả hoặc tưởng là ma cũng được tính là một lần!’
Khi còn bé, khoảng trên dưới mười tuổi, cái thưở đèn dầu nhiều hơn đèn điện, cái thưở có trăng quên đèn, thưở được đi dưới đường trăng, ánh trăng huyễn hoặc mơ màng, bóng nhờ nhờ kỳ ảo, các nhành tre kẽo kịt, cụm cây phía xa lù lù một khối đen nhúc nhích, chỉ cần một giọng nói khẽ khàng, chỉ cần một âm thanh bất ngờ phát ra là ù té chạy, chạy để tránh điều gì không biết mà tiếng chân của chính mình lại khiến mình chạy nhanh hơn, cùng lúc nỗi sợ càng tăng nhiều hơn. Sợ lãng nhách như thế, lại càng thích nghe kể chuyện ma, tìm đọc truyện ma. Đọc tiếp “MA”