Hôm nay chợ mở cửa
Mèo – Mão – Mẹo
Con Mèo con mẻo con meo! phải thế chứ, anh chàng Google cũng biết điều là người Việt mình phải là con Méo meo meo cơ con thỏ thì mình không có làm thơ làm vè cho nó – có lẽ vì cái vần Thỏ chăng – Nhát như thỏ – Nhát như cáy! Vậy suy ra thỏ = cáy, một đứa trên cạn một đứa dưới sình và cả hai đều có cái hang!
Nhắc đến Mèo thì lại có lắm chuyện để kể mà thôi đầu năm khai bút mình cứ ghi giữ một bài viết về Mèo từ anh Lê Văn Hải cho nó lành vậy!
Mèo gần gũi với con người, tứ chi có “bộ nhún Trời cho đặc biệt“ nên đi rất nhẹ nhàng. Mèo cùng họ với hổ, báo, đuôi dài, mắt cực sáng, cơ quan khứu giác cực kỳ nhạy cảm, có thể nhắm mắt mà vẫn quan sát, nắm bắt được các hoạt động xung quanh một cách chính xác…
Tầm Xuân – Chưng – Tết
Bánh Khúc Cây
Hồi xưa làm bánh kiếm tiền
Bây giờ . . . kiếm tiền làm bánh! ! !
Cũng là “chơi đồ hàng” thế thôi mà, thuở nướng bánh bằng lò than mặt mèo vì tro vì trấu, cũng ra bánh bông lan, kéo dần quá khứ ra thì chuyện khôn nhà dại chợ không ít – đánh trứng giúp bà hàng xóm bằng cái lò xo nữa chứ, bà bán bánh bông lan đổ vào cái khuôn thật đẹp, có khoảng đâu 12 cái thì phải khi bánh chín là thơm nức cả mũi – thấy bà bầy hàng là con bé đến ngồi xổm chầu rìa, bà đập trứng vịt vào cái chậu sành, đổ đường cát trắng vào rồi nắm cái cán gỗ kết dính vào cái lò xo bắt đầu đánh cho bông, tiếng xành xạch của thép đụng vào sành nghe như tiếng nhạc. Từ cái màu vàng óng ban đầu chuyển thành màu vàng nhạt – từ cái lúc bong bóng to thật to đến lúc không thấy cái bong bóng nào nừa là khi bà ngừng lại đổ bột vô trộn nhẹ nhàng, sau đó đổ va ni vô nữa – bà sống một mình nên có con nhỏ chầu rìa ngồi kế bên xem bà làm bánh bán như vậy vui biết bao nhiêu! Bà người Nam nên nó học giọng Nam từ bà hồi nào không hay! Ngồi xem hoài chán nên khi nào bà bước vô nhà lấy thêm thứ gì là hay nói: “Coi hàng giúp dì nghen con!” rồi có bữa :”Bay đánh trứng tiếp dì vô lấy . . .” khi bất chợt bà nhớ ra cần thêm than thêm bột! Đọc tiếp “Bánh Khúc Cây”
Ôm Đồm
Con người có đầu mình và tứ chi – nhớ ngày xưa đi học được học thế, não có bán thùy trái – bán thùy phải, có cái lạ là não trái lo bên phải và não phải lo ngược lại – không khí lạnh làm não rúm ró lại hay chính tự mình rúm ró?
Bỗng không thấy bạn lo Tết gói bánh – mày mò trong tủ nào nếp nào đậu, nào muối cũng lại lao theo ngâm – rồi lôi lá chuối trong tủ đá ra sắp xếp xem được mấy đòn! Đọc tiếp “Ôm Đồm”
2023
Bức tranh có vẻ hoàn hảo nhưng vết xước tồn tại ngay giữa nó lại thấy rõ hơn là bông hoa có màu thật đẹp, những nếp nhăn thấy rõ hơn là ánh mắt còn linh hoạt nụ cười còn khóe tươi!
Ý chính là:
