Mẫu Hệ!


– Hôm nay tám tháng ba là ngày lễ phụ nữ đó chị biết hông?
– Lễ phụ nữ là lễ gì, tui thiệt không biết à nghen, nào giờ có ai biểu tui là có ngày lễ phụ nữ đâu chớ!
– Mèn ơi, thiệt chị không biết ha, ngày này bên Việt Nam người ta bàn tán xôn xao lắm lận, mấy ông đi mua hoa dìa tặng vợ, tặng người yêu, tặng đàn bà con gái trong công ty tặng lung tung xà bèng, tặng từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, thấy phụ nữ là tặng hà chị.
– Ủa tui nhớ trước năm 1975 có nghe nói tới đâu nà !
– Chị thiệt ngộ ha, sống thời này nhớ thời khác, hồi đó hỗng có bây giờ có. Chị đọc nè nghen, cô này cỗ sanh sống tại Sài Gòn cổ kể cho tui nghe chuyện Sài Gòn bây giờ nè:
“Ngày tám tháng ba. Người ta bày hoa hồng ra lề đường mà bán. Người nào trong hình hài phụ nữ bước vào các quán cà phê hoặc nhà hàng có cửa kính máy lạnh đều được tặng một cành hồng cầm chơi hoặc được tặng kèm món quà gì đó vào phần ăn thức uống. Đám phụ nữ ở công sở háo hức hoặc khấp khởi chờ xem mình sẽ được cánh đàn ông tặng gì. Có bà chờ quà hoài không thấy, còn thẳng đuột đặt câu hỏi “quà đâu” và lẽo đẽo đi theo các ông để đòi quà cho bằng được. Đọc tiếp “Mẫu Hệ!”

Đổ Vỡ

Những đống gạch vụn, những khung kính vòm cửa, cả đoạn đường dúm dó nhưng tấm vải nhàu xe hơi dồn thành khối, cái chổng bốn bánh lên trời, cái nằm nghiêng đè lên cái khác, cơn địa chấn 8.8 xảy ra tại Chile tiếp theo Haiti. Con số người được trở về với Thượng Đế khác nhau thật rõ rệt, 200.000 đối với 600 (!) vì Chile đã xây dựng theo kiểu phòng chống động đất, cùng lúc người dân Chile biết cách ứng phó với nạn thiên tai này, ngồi xuống gầm bàn, tránh xa cửa kính v.v. . .
So sánh các tòa nhà sau cơn địa chấn, thì ở Chile sườn nhà cong oằn vì bằng thép, nên con người bị kẹt trong ấy dễ dàng được mang ra, không bị đè nghiến trong gạch như ở Haiti. Chưa kể cơn động đất Chile gánh chịu có sức tàn phá mạnh hơn 500 lần vì lòng đất rất cứng, không như bên Haiti lòng đất xốp nhẹ, lỏng như thau xương sa. Sống trong một quốc gia giàu có, sự an toàn cũng nhân lên bội phần. Đọc tiếp “Đổ Vỡ”

Khóc Cười

Thế vận hội mùa đông đã khai mạc ngày 12 tháng 2 năm 2010, cách lần khai mạc đầu tiên tại French Alps, một nơi cách Grenoble sáu mươi dặm vào năm 1924, vỏn vẹn trong vòng mười một ngày thi đấu. Dĩ nhiên các quốc gia chìm ngập trong tuyết chiếm gần hết các huy chương, hai mươi bảy trong tổng số bốn mươi ba. Chuyện đặc biệt còn được nhắc nhở đến bây giờ là Charles Jewtraw, vì lý do điểm số không minh bạch thời ấy mà mãi đến năm 1974, tám mươi ba tuổi, ông mới nhận được chiếc huy chương đồng trong bộ môn trượt tuyết năm trăm mét. Vinh quang ông nhận được quá trễ, không có bục để leo lên, không có vòng nguyệt quế đội trên đầu, ngay cả tiếng vỗ tay giòn giã của khán giả, những điều chắn chắn phải có trong niềm hy vọng của một thanh niên vào độ tuổi đôi muơi.
Đọc tiếp “Khóc Cười”

Vấn Vương

Năm nay Tết đến chầm chậm buồn buồn, có thể vì tình hình kinh tế không sáng sủa lắm, các chương trình chuyện trò về luật pháp trên các đài radio địa phương tràn ngập những câu hỏi về phương cách khai phá sản, làm sao buông bỏ những căn nhà mua vội với giá quá cao nay nửa chìm nửa nổi, giữ không đành mà bỏ cũng không đành, giấc mộng nước Mỹ là căn nhà đã trả nợ xong, việc làm vững chắc, con cái học hành hẳn hoi nay lung lay như cây non trước bão. Không bù với các năm trước, Tết đến rộn ràng, ai cũng hân hoan với các con số tiền lời trên giấy tờ chứng khoán nên tha hồ mua sắm. Dù sao các cành mai cành đào cành lan, cũng tạo được chút màu sắc cho Xuân ông Cọp trong các khu chợ Việt Nam. Đọc tiếp “Vấn Vương”