Ngọc Nữ

Trời nơi này không có tuyết, lạnh chút thôi, mưa cũng chút thôi, khí hậu khô khốc, cháy khắp nơi!
Vậy đó mà nuôi Ngọc Nữ, nàng quanh năm sống nơi mưa nắng chỉ hai mùa, ép uổng nàng chịu đựng Xuân – Hạ – Thu – Đông, thương em biết mấy cho vừa em ơi!
Ừ! Có duyên mình ấp ủ nhau, dù nóng lạnh nắng mưa em nhỉ.
Nắng xiên buổi sáng, em cười!
Giá lạnh xế hôm, em thiếp ngủ!
Nụ hôn Gió gởi, ta nhận thay em,
Trong tay ta em an lành không sợ Gió đùa cợt nhả,
Tên Gió ấy đã khua lá phong rụng hết mất rồi em nhỉ!
Trong lòng ta em hạnh phúc trổ hoa,
Hoa đỏ thẫm màu Yêu


%d người thích bài này: