– Hôm nay tám tháng ba là ngày lễ phụ nữ đó chị biết hông?
– Lễ phụ nữ là lễ gì, tui thiệt không biết à nghen, nào giờ có ai biểu tui là có ngày lễ phụ nữ đâu chớ!
– Mèn ơi, thiệt chị không biết ha, ngày này bên Việt Nam người ta bàn tán xôn xao lắm lận, mấy ông đi mua hoa dìa tặng vợ, tặng người yêu, tặng đàn bà con gái trong công ty tặng lung tung xà bèng, tặng từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, thấy phụ nữ là tặng hà chị.
– Ủa tui nhớ trước năm 1975 có nghe nói tới đâu nà !
– Chị thiệt ngộ ha, sống thời này nhớ thời khác, hồi đó hỗng có bây giờ có. Chị đọc nè nghen, cô này cỗ sanh sống tại Sài Gòn cổ kể cho tui nghe chuyện Sài Gòn bây giờ nè:
“Ngày tám tháng ba. Người ta bày hoa hồng ra lề đường mà bán. Người nào trong hình hài phụ nữ bước vào các quán cà phê hoặc nhà hàng có cửa kính máy lạnh đều được tặng một cành hồng cầm chơi hoặc được tặng kèm món quà gì đó vào phần ăn thức uống. Đám phụ nữ ở công sở háo hức hoặc khấp khởi chờ xem mình sẽ được cánh đàn ông tặng gì. Có bà chờ quà hoài không thấy, còn thẳng đuột đặt câu hỏi “quà đâu” và lẽo đẽo đi theo các ông để đòi quà cho bằng được. Đọc tiếp “8 Tháng 3 Mẫu Hệ”
“Chơi Đồ Hàng”
Chỉ ba chữ “Chơi Đồ Hàng” thế thôi mà cả một trời kỷ niệm ùa về, ai bảo già hay lú lẫn – lú lẫn mà có thể lôi trong hộp ký ức ra cả ngàn chi tiết thuở xa xưa nửa thế kỷ được sao? Hộp ký ức ấy trong suốt như khối thạch được nấu từ bột rong biển ẩn hiện những đóa hoa tim tím xinh xinh bị mưa ngoài vườn được hái mang thả vào khi thạch còn ở trạng thái lỏng.
Đọc tiếp ““Chơi Đồ Hàng””