Thương Tiếc

Trần Viết Minh – Thanh

Bay lên thật cao bay lên thật cao
Nhìn xuống nhân gian đời hư hao
Tơ đời trói buộc bao huyễn ảo
Hơi thở mong manh máu xanh xao.
Tám giờ mười lăm phút
Tối chủ nhật tháng giêng ngày bốn
Chưa trọn năm mươi lăm năm tại thế
Để lại cho đời nỗi nhớ nhung.

Trần Viết Minh Thanh
Những niềm vui đan lưới

Đọc tiếp “Thương Tiếc”

%d người thích bài này: