Lễ tình nhân là gì?
Là ly cà phê Mình pha cho em buổi sáng!
Là bát cháo lúa mạch Mình nấu cho em ngày mưa!
Là câu mắng yêu “ngủ trương” không dậy sớm!
Là đủ thứ trò chọc ghẹo cho em cười,
khi em phụng phịu đòi “kim cương” ngày lễ Tình Nhân! Đọc tiếp “Tuyên Ngôn YÊU!”
Hường
Trời mưa . . .!
Thiệt ác nhơn mà, ai đòi uýnh đờn bà bằng một cành hường vậy ta. Tui nghe hoài đó nghen chị: “Không nên uýnh đờn bà, dù chỉ bằng cánh bông hường!” Ông Địa ơi hường nào tui không biết, chớ cây hường của tui ha, gai nó chỉa ra y như tóc mấy thằng đầu đinh có trét keo cứng ngắc vậy đó chị. Nó đâm cái nào tui la trời cái nấy, tưởng tượng thôi mà tui đã nổi gai ốc, thử thời ông nội nào cầm cành hường tui trồng, quất tui một cái có nước tui kiêu nai quăn quăn (911).
Thiệt ác nhơn mà, ai đòi uýnh đờn bà bằng một cành hường vậy ta. Tui nghe hoài đó nghen chị: “Không nên uýnh đờn bà, dù chỉ bằng cánh bông hường!” Ông Địa ơi hường nào tui không biết, chớ cây hường của tui ha, gai nó chỉa ra y như tóc mấy thằng đầu đinh có trét keo cứng ngắc vậy đó chị. Nó đâm cái nào tui la trời cái nấy, tưởng tượng thôi mà tui đã nổi gai ốc, thử thời ông nội nào cầm cành hường tui trồng, quất tui một cái có nước tui kiêu nai quăn quăn (911).
Chị đừng hỏi sao tui trồng hường hen, cái nghiệp tui nó khổ, khổ từ khi tui được đầu thai làm đờn bà, mà là đàn bà Việt Nam nữa chớ, hễ chồng cầy thì vợ cấy, hễ chồng nghỉ thở, vợ tiếp tục mần tiếp. Ừa! Mần tiếp công chiện trong nhà chớ chi, nấu cơm hen, dọn rửa hen, đến chừng cha con nó chà chưn sạch bùn leo lên chõng ngủ rồi, tui cũng còn mần. Đọc tiếp “Hường”