
Vài hôm nay cơn bão từ đại dương ghé vào đất liền, mùa lễ Tạ Ơn đến, các chú gà trong các trang trại đã được đóng thùng gởi đến mọi nơi. Người người nhớ đến việc Tạ Ơn nhau trong không khí se lạnh mùa Đông đang đến.
Năm 1991, người hưởng chương trình trợ giúp học nghề, vừa từ xứ nhiệt đới đến định cư được nhà trường cho một phiếu nhận quà, những món quà đủ để bầy biện trên chiếc bàn ăn có mười hai chiếc ghế, con gà tây đã làm sẵn sạch sẽ to hơn mười hai ký, các loại hộp nhiều màu sắc, đựng đủ mọi thứ chỉ việc theo cách chỉ dẫn nấu hay nướng là có các món để ăn kèm với thịt gà tây. Sống ở Mỹ gần hai mươi năm rồi, mới biết rõ một bữa tiệc truyền thống của người Hoa Kỳ, bên cạnh con gà tây nướng vàng là đậu ve luộc, khoai tây tán, khoai lang nướng có những hạt dẻ trang trí bên trên, dĩa cranberry –màu huyết dụ, bánh mì ngọt nho nhỏ bằng nắm tay và chiếc bánh bí đỏ nướng thơm lừng mùi quế. Phải gần hai mươi năm mới biết cách ăn sao cho ngon, ăn thế nào cho đúng, lần đầu nhận một túi to, nhìn con gà đông lạnh, để qua đêm trong tủ lạnh cũng chưa tan hết đá, lúng túng không biết phải làm gì, khi ấy chưa có Google để tìm công thức nấu nướng, nên thản nhiên ướp gà kiểu “lung tung” chặt con gà ra thành bốn năm miếng, với sự góp sức của chồng và con, cũng cho tỏi, đường muối ướp trước khi bỏ vào lò nướng, hồi hộp đợi chờ xem con gà có ra hình thể chi không? Kể về tâm trạng không dễ tị nào cả, đang từ một nơi phải lo lắng tìm thức ăn, cái mặc, đến một nơi tràn trề đủ mọi thứ, vừa sang Mỹ đã có bao nhiêu quần áo được cho để mặc, thức ăn thì vào chợ ngắm thôi đã đủ đã cơn thèm, con đụng hết gói kẹo này đến hộp bánh khác, đụng thôi không dám đòi mua. Đọc tiếp “Lễ Tạ Ơn 2010”
Share this: Như Hoa Ấu Tím
Thích bài này:
Thích Đang tải...