Dám Không – Không Dám


Một ngày nắng lên màu vàng chanh và tê tê cái lạnh tim tím…
Tôi lẽo đẽo theo cô chủ của tôi ra vườn sau bầy trò nghịch lá.
Cô chủ và ông thần rake đỏ đua nhau cào cào, tôi cũng a dua nhảy tới nhảy lui cào cào. Họ cào cào để gom, tôi cào cào để vung vẩy. Nên cô chủ mắng:
– Chỉ giỏi phá là không ai bằng. Sao không thử làm một việc gì cho nó có ý nghĩa.

Tôi ngẩn thân mèo ra suy nghĩ…
A meaningful thing?
Như thế nào thì được gọi là “làm một việc gì cho nó có ý nghĩa”?
Viết hí hoáy cả chục trang giấy chi chít chữ bên lò sưởi trong một đêm trừ tịch nào đó – rồi ném chúng vào ngọn lửa?
Rót đầy cốc vang đỏ lóng lánh màu son – không thèm mời tôi lấy một ngụm – nốc cạn – rồi ngồi gục mặt xuống đầu gối cố giấu tiếng thổn thức làm rung cả hai bờ vai?
Hay cứ cắm cúi hì hục vun những chiếc lá vàng/đỏ ngập thềm vào cái laundry basket thay vì phải tống khứ chúng vào cái bao plastic đen đen có in hình trái pumpkin nhe răng cười toe như cô ấy đang làm kia?
Tôi trố mắt xanh xanh mèo, thắc mắc:
– Ơ hơ…sao cô lại gom lá vào laundry basket? Bộ cô định đem chúng đi giặt hả?
Cô chủ nghiêm nghị trả lời:
– Phải giặt cho nó sạch. Thế không thấy những chiếc lá áo đỏ đã sắp bị biến thành lá áo nâu rồi à?
– Nhưng giặt cho nó sạch để làm gì? Đằng nào thì tới thứ năm cô cũng phải đem chúng ra vệ đường chờ xe rác.
– Rác cũng phải sạch trước khi được đem đi đổ. Nếu không, chúng sẽ khiến cho đất bị nhiễm độc. Cây mọc từ đất rồi cũng sẽ cho những trái, những hoa mang đầy chất độc. Người rồi sẽ bị poisoned không kịp hát hò khúc 
60 năm*

Giời!
Tôi không ngờ cô chủ của tôi lại là một “deep thinker” đến thế cơ đấy!
Và tôi tuyệt đối tin rằng cô ấy đang làm một việc rất là có ý nghĩa.
Cô ấy đang tìm cách kíu nhân loại.
Trong đó, chả biết có tôi không?
Vì trước sau, tôi chỉ là một con mèo trắng lông xù ưa ngồi bên khung cửa sổ để ngắm nghía nhân loại qua lớp kiếng mong manh.
Mà không phải là nhân loại.
meow!

Phù Dung

Vu Vơ Chiếc Lá Rụng Bên Thềm

  • How do you say your name?
  • Cái kẹo.
  • How do you spell it?
  • C and Y.
  • Hử?
  • It means Candy & You.
  • Ngộ nhỉ. Thế this-you có quyền nhai that-cái-kẹo không?
  • Mẹ bảo kẹo ngậm ngon hơn kẹo nhai. Nhai sẽ bị mẻ răng.
  • Thì ra là hard candy. H-C!
  • Hử?
  • Ách xì! Allergy to bụi phấn lá thu.
  • Coi chừng bị Flu.
  • Chỉ cần ngậm một viên kẹo bạc hà là xong.
  • Hà có phải là sông? Bạc hà là dòng sông bạc bẽo. E cúm sẽ nặng thêm.
  • Thế phải làm sao?
  • Khện.
  • Hử?
  • Khện cho cái cúm nó phải đi ra. Là xông đấy, mua lá về xông là khỏi.
    Có gã bất mãn gãi cằm lẩm bẩm:
  • Hm, lại lá, lá cảm rồi lá xông!
    Có ả khỏe trêu bật cười khúc khích:
  • Lấy độc trị độc. Không ưng thì gọi G. đi.
  • G-gia hay G-gió?
  • Guess!
  • Đừng bảo là G-gà đấy!
  • Cháo gà nóng ăn cũng giải cảm. Rắc nhiều tiêu vào.
  • Cháo cá ngon hơn.
  • Muốn cá gì?
  • Cá mú.
  • Mẹ bảo cá giếc ngọt hơn.
  • Cá giếc có xương ngạnh, ăn dễ bị hóc.
  • Thế thì đừng ăn.
  • Hử?
  • Lại hử.
  • Hử? Hử?
  • Hừ!
  • Hử? Hử? Hử?
  • Hừ! Hừ! Hừ!

Có ai làm ơn làm phước stop họ giùm cái!
Hết hử hử hử rồi hừ hừ hừ.
Tôi thì chỉ muốn hứ.
Bất chợt bắt nhớ một người.
Người ấy cũng hay hứ hứ nhại tôi mỗi khi bị tôi hứ.
Người ấy là một đứa trẻ hư.
Hư lắm!
Ả Phù

Thèm Ca Vọng Cổ

Tui mê ca vọng cổ mà cái giọng Bắc kỳ của tui nó làm tui tập “quài” hỗng ra – người ta nói rồi, mê là một “chiện” được hay không là chiện khác à nghen, bị “dạy” mà tui bị la quài là già mà . . . nhiều chiện!
– Chiện hông làm mất lòng ai thì mắc chi hông dám – dí lợi tui . . . giúp dui thôi mà !
– Xoắn chéo áo muốn rách luôn rồi – buông ra đi chị Hai – tui nghe làm phước cho á! 

 

%d người thích bài này: