1-2-3

Biết đếm không?
1-2-3
Con nít lên ba sẽ giơ ngón tay trọ trẹ bi bô
Cụ bà 60 giả vờ không biết đếm
Cụ ông 70 nguầy nguậy lắc đầu
chỉ 3 ngày nữa thôi sẽ 20/20
Con số ngày xưa khi còn đi học – chỉ mong thấy nó trên tờ giấy bài thi
Con số 20 tràn trề sức sống – tóc bóng da căng
Nay thấy 2020 lòng nhấp nhô sóng tiếc
tim chập chùng mây cuồng!
Đến cõi đời này oe oe tiếng khóc
Lìa cõi tạm đi mắt nhắm tay xuôi
Còn ba ngày nữa thôi – – –
Lòng xao xuyến quá
Dưng không khối u bị xé tô xám xịt tranh đời
Hạnh phúc hồng – khổ đau rạn nứt
Rán níu nhành hoa xưa – đá tung viên sỏi cấn
Mà sao tháng ngày chưa lẩy được dằm tim!

Đếm thử đi chỉ 3 tiếng thôi – Một Hai Ba

2019 tận!

Quỳnh Hương

Hôm qua chậu hoa quỳnh hương của tôi bung nở, hoa đã bắt đầu nở từ mùa Xuân, nhưng chỉ lác đác vài đóa, tối qua mới gọi là nở, tôi không đếm có bao nhiêu hoa, nhưng những cánh hoa trắng toát xoắn xuýt vào nhau, nhụy đối nhụy, cánh đan cánh. Nhất là sau khi tôi ép cho nhánh lá quỳnh trở thành một thân cây vững trãi, cưu mang khóm lá tròn trịa bên trên, như một lẵng hoa.
Tôi yêu quỳnh hoa không vì tại sao , không vì lý do nào cả chỉ vì Quỳnh đã là tên của Mẹ tôi.
Mẹ tôi mất sớm chưa đầy tuổi bốn mươi. Nụ cười hiền dịu của Mẹ luôn nhẹ nhàng an ủi tôi mãi đến bây giờ.
Bác tôi, anh lớn nhất của mẹ, cho tôi nhánh Quỳnh trồng để nhớ Mẹ năm 1972, tôi biết hoa Quỳnh từ dạo ấy. Dạo hoa Quỳnh là loài hoa quí ở Việt Nam, hiếm người có và ít người biết đến, biết chăng chỉ qua những câu chuyện kể, hoa quỳnh là nàng tiên bị mắc đọa sau khi làm vỡ chén vàng trên thượng giới, hay là câu chuyện huyễn hoặc khóm lá quỳnh là nơi để những hồn ma bóng quế ghé vào cư ngụ. Đọc tiếp “Quỳnh Hương”

Mắt Biếc

Lâu lắm rồi mình mê hát nhạc Cung Tiến, đầu tiên là bài Thu Vàng quá dễ để hát vì vừa lên trung học đã được nghe để múa cùng các bạn trong ban văn nghệ, sau đó đến Hương Xưa leo dần lên Nguyệt Cầm, mò mẫm hát Đôi Mắt Người Sơn Tây , bước đến Lệ Đá Xanh rồi sau cùng là Mắt Biếc.
Đọc tiếp “Mắt Biếc”

Thiên Thu – Nguyễn Tất Nhiên

(Bài thơ buồn ơi là buồn – Nguyễn Đức Quang cho nốt vào để mình hát lại càng chẳng thể nào vui – nên ai đang buồn đừng nghe – ai đang vui lại càng không nên nghe – đừng hỏi tại sao lại hát lại đăng nghen – Tại cô bạn gõ bài thơ Thiên Thu than là chưa từng nghe bao giờ – Hừm ngoài trời đang mưa đang bão – thế là nhạc chảy như nước ngoài hiên)


Sao thiên thu không là xa nhau?
nên mưa xưa còn giăng ngang hồn sầu
tôi đứng như cây cột đèn gẫy gập
và một con đường cúp điện rất lâu Đọc tiếp “Thiên Thu – Nguyễn Tất Nhiên”

%d người thích bài này: