Bạn mình chúc Tết “bồi thường”
Nên xin “ăn cắp” chúc bừa nơi đây
Ráng níu kéo một thời xưa cũ
Nhưng lòng xao “tịch lặng” đáng ngờ
Còn lưu luyến hay thôi đã hết
Những đợi những chờ mùng một mùng hai
Mùng ba mùng bốn hoa lay
Nụ Xuân nở rộ má hồng tìm duyên
Nay mãn khai tìm đâu mùa cũ
Vẫn giả vờ đi lại dấu ngày qua
Chúc nhau mạnh khỏe an lành
Chúc mình vần nhớ một thì đã Xuân
Chúc tết
thấy mai giả nở nghi là tết
nghe én (không bay) hót, đúng rồi!
hỏi giá bánh chưng xong mua mứt
thêm câu chúc nữa là tết thôi
chúc như thường chúc thì nhạt quá
ngọt lời nêm lại sến vị tình
thánh thần trầm cảm thời mất giá
dù chúc kiểu nào cũng không linh
ờ há…
nếu biết không linh mà vẫn chúc
đầu năm chẳng lẽ phải lừa nhau?
(ha ha… tôi biết tôi có lý
dù đương nhiên không đúng chút nào)
chúc từ lời vấp đến thuộc làu
chúc từ mẹ nhắc đến lờn câu
chúc từ ký ức sang tiềm thức
“ly rượu mừng” hát lót chiêm bao
chúc sống mà như chúc mở băng
y chang lời ý mấy chục năm
chắc phải bồi thường người bị chúc
không chai xuân cũng tổn tâm thần
ừ vậy năm nay chúc bồi thường
(là chúc thường thêm một chúc thường)
an vui, hạnh phúc hai lần nói
gút chặt mối đời thân, mến, thương
đùa thôi xin đứng ngoài thông lệ
ngước lên trời Tổng Chúc Tân Xuân
chúc sỉ vốn nhiều linh hơn lẻ
muốn gì được nấy nhé!… mời tham
canhcongNguyen