Vỗ Cánh Chim Bay

Thành Kính tưởng nhớ nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang – anh đã bay vào cõi hư vô sáng ngày 27 tháng 3 năm 2011 .

Thành Kính Phân Ưu


Vỗ Cánh Chim Bay, một bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, người xây dựng phong trào Du Ca cuối thập 70, những bài hát tiêu biểu của nhạc sĩ, ai sống thời sinh viên học sinh thuở ấy, hẳn cũng một lần nghêu ngao hát:
“Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn, đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang – lê sau bàn chân . . .” Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
Có trong các phong trào Hướng Đạo – Nghĩa Sinh, các buổi sinh hoạt liên trường thế nào cũng ca vang: “Cùng đi lay Trường Sơn – Cùng đi xoay Hoành Sơn – Cùng đi biến rừng hoang ra lúa thơm – Vượt khơi ra đảo xa, Lướt ngàn nước sông nhà – Ta đắp bồi cho Mẹ Cha . . .” Về Với Mẹ Cha. Đọc tiếp “Vỗ Cánh Chim Bay”

Tận Tiệt!

Tối chủ nhật đài Discovery chiếu bộ phim “Life”, bốn năm trời ròng rã để có bộ phim dài mười một tiếng đồng hồ. Hình ảnh của phim đẹp rõ vì các thiết bị hiện đại, từ máy quay phim đến màn hình ba chiều. Con số người xem lên đến hơn mười triệu, giờ chiếu từ tám đến mười giờ tối. Bao lâu nay, cứ nghĩ sinh vật tuyệt đẳng là con người, xem bộ phim này xong mới nhận ra một điều thật đương nhiên là con người bé bỏng quá, nhỏ nhoi quá. Đọc tiếp “Tận Tiệt!”

Tháng Sáu Trời Mưa

Tháng Sáu trời mưa là chuyện thường nơi quê tôi, sáu tháng mưa sáu tháng nắng. Nhưng nơi đây, tháng sáu trời còn mưa và lạnh thì hơi lạ.

Sáng nay ngủ dậy, những hạt mưa từ mái hiên rơi xuống, ra sân, ngắm những cây con vừa nhú sau tháng đông lạnh giá, tìm ra vài bụi hoa nhỏ nhoi trốn trong đám hoa hẹ tím. Bụi hoa cẩm nhung, cánh hoa giống như hoa cẩm chướng, nhỏ hơn chỉ có một lớp cánh. Có lẽ gió to đêm qua mà cành hoa lay-ơn bị đổ rạp. Các loại hoa này nở xong sẽ tàn, sang mùa xuân sau nở tiếp.

Đọc tiếp “Tháng Sáu Trời Mưa”

Dòng Sông Uốn Quanh

dongsongNước mênh mông, mưa hiu hắt lạnh, trời mờ xám, lôi nỗi nhớ của tôi, về những ngày mưa Việt Nam.
Mưa lãng mạn Đà Lạt thuở chớm biết yêu, thích đội mưa mà đi, thích cảm giác mưa hôn phớt má, mưa níu gót chân, mưa ve vuốt vai, mưa choàng lên tóc.
Mưa lo âu miền Tây, bến sông chờ phà, xa xa tít tắp mơ hồ hình mái lá, khuất sau đám cây hồ như không thật, ngày buôn bán ngược xuôi mưa biết khóc, hắt nước vào mặt, lạnh buốt kim châm. Đọc tiếp “Dòng Sông Uốn Quanh”