Tuyên Ngôn Yêu

Lễ tình nhân là gì?
Là ly cà phê Mình pha cho em buổi sáng!
Là bát cháo lúa mạch Mình nấu cho em ngày mưa!
Là câu mắng yêu “ngủ trương” không dậy sớm!
Là đủ thứ trò chọc ghẹo cho em cười,
khi em phụng phịu đòi “kim cương” ngày lễ Tình Nhân!
Tình yêu có cần gì hoa hồng người em yêu ơi!
Tình yêu có cần gì kẹo ngọt người yêu em hỡi!
Mình đâu còn là tình nhân thuở đôi chín – đôi mươi
Mình là hai cụ tóc đã phai màu vẫn quấn quít yêu nhau!
Yêu bằng trái tim sợ mỡ cao máu đặc
Yêu bằng tấm lòng sợ gan yếu ruột dư!
Không phải ghen tương khi đi sớm về trưa
Chỉ lo sợ bác sĩ kêu y tá nhắc!
Lễ tình nhân là gì Mình nhỉ?
Có phải là ngày dành cho những cô cậu chưa biết yêu!
Vì đã biết rồi cần chi ai nhắc nhở
Phải tặng hoa hồng – thiệp đỏ – kẹo đen!
Chỉ yêu thế thôi sợ ngày Chúa kêu Phật rước
Mất biệt nhau không nói kịp câu yêu.
Yêu là yêu không cần ai nhắc nhở
“Hãy yêu nhau như chưa yêu lần nào”
(Dối như cuội mà người nghe vẫn thích)
Em biết Mình yêu em y như thuở ấy
Thuở em còn xuân thắm nét yêu kiều
Thuở em còn kiêu kỳ hơn công chúa
Mặt ngửng cao không cần biết đất thấp trời cao
Đến bây giờ em vào đông lạnh giá
Hoàng hậu già ngồi chễm trệ ghế bành
Mặt nhìn đất sợ sỏi trơn, đá trợt
Đi đến đâu cũng níu nắm tay Mình,
Người ta thấy bảo hai ta tình tứ
Có biết đâu không nắm “ngã” thì sao?
Ngày Tình Nhân em viết tuyên ngôn thay thiếp ( 🙂 )
Cho riêng Mình – Hoàng Đế pha cà phê
Cho riêng Anh – người em yêu em nắm
Đến cuối cuộc đời vẫn níu không buông!
Tuyên Ngôn Tình Yêu

What is Valentine’s Day?
It’s the cup of coffee You brew for me in the morning!
It’s the bowl of oatmeal You make for me on rainy days!
It’s the affectionate “sleeping-in” admonishment when I don’t get up early,
It’s all the playful banter to make me laugh, when I pout a demand for “diamonds” on Valentine’s Day!
Does love need roses, my beloved?
Does love need sweet candies, my dear lover?
We’re no longer young lovers in late teens,
We’re two old birds with gray hair still engulfed in love!
Love with a heart afraid of high cholesterol and thick blood,
Love with a mind afraid of liver failure and vermiform appendix!
No jealousy when one leaves early and returns late
Simply worry about doctors’ orders and nurses’ reminders!
What say you is Valentine’s Day?
Is it the day for those who are yet to fall in love?
For once we have, who would need reminding?
To give roses, red card, black candy!
Just be in love, lest God call or Buddha beckon,
We may lose each other without speaking love.
Love is love with no reminders,
“Love each other as if we’ve never loved before”
(telling tall tales like “the moon boy” but still sweet to the ears)
I know you love me just as much as
When I was blossoming into an exquisite beauty,
When I was more majestic than a princess,
Head held high without a care in the world.
But now I step into the cold winter,
An old queen sitting high in a plush armchair,
Looking down for fear of slipping on pebbles and rocks,
Wherever we go, I hold tight onto your hand,
They say we’re being affectionate,
Little would they know without MY hand YOU might “fall”
On Valentine’s Day, I write a statement in lieu of a card as your faithful mistress
For your eyes only – Your coffee-making Majesty
For only you – the one I love and onto whom I hold,
Till the end of our lives, never letting go!”

Bình luận về bài viết này