Đoản thơ GIÒNG TRĂNG NON NƯỚC này Minh Hiếu trong một lần về Huế, quê Mẹ, đứng trước giòng Hương Giang buổi đêm, nhìn giòng nước trôi lặng lẽ, nghĩ về những thiên thần trong bóng tối chịu cảnh lao tù, hy sinh cuộc sống tự do của mình, bồi hồi, và cảm xúc…. gieo vần.
Cảm ơn chị Nhu Hoa đã ngâm Giòng Trăng Non Nước, mang mác hồn thiêng non nước, trĩu nặng ưu tư.