Cô cháu nhõng nhẽo: Dì nấu chè bưởi đi dì!
Mất công quá mà khi ăn cũng có chi đặc biệt hơn món hạt lựu hay bột báng bột khoai đâu nào?
Chỉ để nhớ những món ăn quê mùa dân dã thấm vào lòng thuở bé, trở thành ký ức đẹp không phai, có những hôm ngóc ngách trổ hoa trong khu vườn nỗi nhớ của người xa xứ. Phương tiện hiện đại khiến con người chia sẻ với nhau những thông tin nhanh chóng hơn, máy móc cũng giúp các bà nội trợ thích thú hơn trong việc chế biến, thêm vào đó là sự thừa mứa nguyên liệu, mở các tủ đựng trong khu bếp được xây như một cung điện là tìm được cả chục thứ để nấu món này món nọ, “tỉ như” không có ai ăn giúp thì cho vào thùng rác cũng không cảm thấy tội lỗi như ngày xưa, hay cho vào tủ đá để dành, nói cho có vậy thôi, vài tháng sau tủ đầy dọn ra nhìn nó – thành phẩm mình hí hoáy cả đêm, cùng với vài ngày chuẩn bị – ánh nhìn rất thờ ơ và rồi chẳng nghĩ suy chi quăng thẳng vào thùng rác, giống như thuở xưa quyết định tuyệt tình với “thằng bạn” thời thơ ấu, không dưng dám gởi thư tỏ tình “Tao yêu mày!”
Lần này làm chè bưởi không vì có cây bưởi trái nhiều nữa, mà vì bưởi được bán đầy chợ sau mùa Tết, dĩ nhiên rẻ hơn, tuy có già hơn vì bớt tươi, nhưng cũng không hề chi, cũng gọt cũng bóp muối cũng điên cả bao nhiêu tiếng đồng hồ với nó. Lần này có thay đổi lớn nhờ một công chúa sống trong lâu đài tuyết, cô xinh đẹp ngọt ngào, yêu bếp núc, mỗi ngày bàn tay tiên của cô vung đũa thần cho ra không biết bao nhiêu là món ngon được trang trí hài hòa ngon mắt, nỗi lòng người xa xứ đặt hết vào các món ăn. Điều kỳ lạ là rau trái đặc biệt từ Việt Nam được du lịch sang xứ lạnh Thụy Điển – Na Uy – Đan Mạch tươi như vừa mới hái, các chợ bên ấy nhập hàng mỗi ngày thì phải- giá cả dĩ nhiên không cần phải kể vì được xếp vào loại hàng hiếm, giống như các loại ví túi xách từ châu Âu được mang về Việt Nam.
Thế nên lần này chè bưởi được thăng hoa lên ngang hàng bánh mứt, không còn là món dân dã nghèo hèn nữa, thuở xa xưa ai dám lấy đường trong thẩu quý ra mà ướp đám vỏ bưởi bao giờ! “Tụi bay” được ngâm phèn đã là tốt lắm rồi có đâu mà được ngâm dấm lại dấm táo nữa chứ! Ừ bây giờ là thời món ăn dân dã lên ngôi, vì bao lâu nay cao lương mỹ vị làm con người xa dần thiên nhiên xa dần đơn giản, cầu kỳ quá độ sẽ trở về thanh cảnh bần hàn, cái kiểu vòng tròn mãi xoay.
Đây, món vỏ bưởi bần hàn ngày xưa được mang giầy thủy tinh đi dự hội hóa trang hào nhoáng.
Nhớ đừng ăn nhiều mà đầy bụng, vì hào nhoáng thường có nghĩa là không cần thiết.