Pierre Delanoe viết lời Pháp cho bài nhạc bán cổ điển của nhà soạn nhạc tài danh René Denoncin được ra mắt năm 1954 với ba giọng hát Jacques, Guy Marley và Raymond Girerd. Nhạc sĩ – nhà văn – nhà thơ Nguyễn ĐÌnh Toàn đã cho dòng nhạc này thành lời Việt, nỗi ngậm ngùi day dứt nhớ nhung cơn mưa nhiệt đới – mong ngóng một điều không còn hiện hữu vào khoảng năm 1973 trong tập nhạc Những Tình Khúc Muôn Đời của Nhân Loại. Phố Mưa Một mình buồn đi lang thang trên phố Thánh thót tiếng mưa, xui lòng ngẩn ngơ Một ngày lại qua đi trong mưa gió Vắng bóng em, đêm đã lắng chìm .. Vài cánh lá khô, như nỗi xót xa Tan hết ý xưa, rơi xuống mơ hồ Ta thấy quanh ta, gió mưa tơi bời Nhắc ta bao ngày, hạnh phúc xa xôi .. Một mình đi lang thang Nghe mưa rớt trong quạnh hiu Hồn tả tơi không che ta nghe bóng ta xế chiều .. Còn gì đâu buồn vui sầu nhớ Đã tan theo những ngày sầu mơ Có khi nao ta gặp lại nhau trong cõi xa mờ .. Trời còn mưa, mưa rơi mưa thôi quấn quanh nụ hôn Lệ hòa theo mưa ôi xin thôi quấn quanh nỗi buồn .. Ngày dần qua, đêm đang dần xóa Phút đau thương, ta soi mặt ta – chút hư không Cũng tan tành, khi mơ thấy em về .. ĐK: Những lời thơ Đời vẫn ca ngợi gió mưa Xin được như lời hát ca, không sầu lo Chiều nay có riêng bóng ta lạnh nỗi mong chờ Xót xa nghe gió mưa về, tiếng não nề! Ngày nào em, nghe mưa nơi xa nhớ anh về đây Lửa tình ta mong, sao chưa nguôi hết trong đêm này .. Đủ để soi trong đêm sầu ấy, những đắng cay thêm một lần thôi Gió mưa ơi, xin hãy ngừng rơi đêm đã khuya rồi! Hỡi mưa gió ơi!