Lãng Đãng

Mỗi ngày tôi làm gì nhỉ, hát xong làm phim chơi!
Nếu không thì sẽ tìm món chi ngộ ngộ để nấu trong bếp!

Hôm nay lãng đãng kể chuyện hát xong làm phim chơi cho nghe nè:

Người yêu kề bên thì không dám hát phải đợi chàng ra vườn mới dám nhắm mắt hát vang nhà và thu cái giọng của mình vào máy, đoạn thu âm này sẽ được lồng vào nhạc nền được tạo từ khắp nơi trên khắp quả địa cầu này. Từ ngày những nhu liệu – phần mềm được các kỹ sư tạo ra, không thể tin được cái máy hát Karaoke khoảng năm 1974 – 75 đã trở thành quá khứ khi người hát có thể dùng điện thoại “biết đi” tự thu, những phòng thu âm chỉ còn dùng cho các nghệ sĩ thật thụ, còn nghệ sĩ đường phố nghệ sĩ tại gia tha hồ múa võ tự thu tự lăng xê và cũng tự làm phim cho lên trời phá phách cùng đám “sát tơ lai” giăng giăng của nhà đa triệu phú Elon Must – ừ phải là chữ T mới đúng, họ Musk của ngài thì đâu theo đúng tử vi hằng số, chàng muốn là PHẢI làm kia mà, không làm chàng sẽ buồn giống như người viết đây thì sao!

Phải nghịch thôi, sống vào thời đại nghịch này mà không nghịch thì phí đi, nên cho đi có bị lấy lại nhiếc móc: “Có nghịch thì nghịch một mình đi cần chi hành hạ người khác!” Không không không, theo với nguyên tắc của hiến pháp USA: quyền tự do ngôn luận là số I, nên sự nghe ngóng người khác ngôn và luận điều đã được phổ biến trên đường truyền thông suốt bốn bể năm châu là điều vui đáng được trân trọng, nghe khen đừng tưởng thật – nghe chê là niềm vui vì được người ghé mắt đến cảm nhận chính xác là “Không có hay, hát nhạc cổ điển y chang hát cải lương!” hay “Hát Tình Ca mà rên rỉ làm nhớ cô Thái Thanh!” Ôi nhừng lời nhận xét này khiến ngày vui tuần vui và tháng vui, lại mang khoe với người yêu: “Anh xem nè em được chê là không hát hay bằng Thái Thanh, không diễn tả được nhạc cổ điển!” Có ai vui khi được chê giống vậy không ta?
Rồi quá vui thành ra lâng lâng làm thơ lãng đãng theo hình ảnh bạn vẽ nữa chứ – sao cái gì quanh ta cũng dễ yêu đến thế, thành thơ thành nhạc và thành lãng đãng như vầy nè:


Tình xưa như những trái điều
Mùi thơm dịu ngọt mời vào cõi yêu
Cắn vào vị chát tái tê
Lìa nhau không hẹn ngày mai tương phùng
Còn chăng kỷ niệm ngọt bùi
Kết hạt trong trái tim còn nửa ngăn
thương

Chùm khế ngọt hay chua
trong nắng chiều vương vãi
Tình xưa vườn ngày cũ
Tóc dài tựa trên vai
Vườn nay khế vẫn xanh
chùm hoa xưa vẫn tím
nhẹ hẫng đôi vai anh
nỗi niềm xưa còn níu

Bình luận về bài viết này