Ngày Xưa Hoàng Thị

Bài thơ của Phạm Thiên Thư được Phạm Duy thổi hồn nhạc vào bằng những nốt nhạc luyến láy tài tình, hoài niệm buồn vui, cây cũng thành người làm chứng hoa cũng thành nhân vật liêu trai thuở nắm được tay nhau là đủ để “thương hoài ngàn năm” chuyện cưới hỏi cau trầu sẽ phải nghĩ đến!

Hoàng Thị Ngọ cái tên được vào tình sử thuở học trò, được nhắc một cách âu yếm: Ngọ của tôi! . . . cho dù nhân vật có tên khác . . . thập niên 70 thanh niên thiếu nữ chuyền tay nhau bài nhạc, chép bài thơ vào vở, văn nghệ sinh viên học sinh thế nào trong chương trình cũng có sự hiện diện của nó . . . Ma lực hay sinh lực của tuổi dậy thì khiến bài hát bài thơ không nhạt nhòa trong ký ức dù nhà thơ và nhạc sĩ đã thành người thiên cổ, bao nhiêu người cùng tâm trạng “theo Ngọ về cũng đã ra đi, người còn hát được bài nhạc ngày một ít, và hy vọng những dấu chân xưa hồn cây cỏ cũ vẫn cảm được niềm hạnh phúc một thuở đón đưa dù . . . trời ngày càng xa . . . đất ngày càng gần – vẫn yêu một thuở tóc dài bay!

https://youtu.be/Pn2he2FKnkU?si=jVFAFk5fOK2yNXvg

Bình luận về bài viết này