Bài thơ tiếng Pháp – Bài hát tiếng Việt

Ôi là các thiên tài!
Tôi cũng nghe tiếng gió
Cũng thấy lá vàng bay
Chỉ ngây người đứng nhìn
may mà còn biết hát!
Tôi hát năm 16 tuổi
hơn nửa thế kỷ nay
Hát lại vẫn mới y!
Trí óc tôi mãi thế
16 hay gì gì nữa
Vẫn tôi rất . . . ngẫu nhiên

“Thi Phẩm “Chanson d’Automne” (Thi sĩ Paul Verlaine)

Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon cœur
D’une langueur
Monotone.

Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure;

Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.

Nghĩa:

“Thu Ca”

Mùa thu nức nở
Rót ra nỗi buồn
Và tiếng vĩ cầm
Cho lòng đau thắt.
Chất đầy trong ngực
Nỗi buồn cô đơn.

Nỗi buồn nặng hơn
Khi tiếng chuông ngân
Trong đêm vắng vẻ
Xao xuyến ngập lòng.
Nhớ về ngày cũ
Nước mắt trào dâng.

Ta chạy ra đồng
Hỡi cơn gió độc
Bao nhiêu mơ ước
Mi hãy cuốn phăng
Vào đêm tối mịt
Như chiếc lá vàng.”

 

One Reply to “”

  1. Cám ơn chị Ấu Tím cho đọc bài thơ hay. chị cho đọc lại bài thơ của Paul Verlaine, ngày mới bắt đầu học thơ mới, hắn cũng được nghe thày giáo nói về thi ca của ông, và người chịu ảnh hưởng này là nhà thơ Thái Can…nghe vậy thì biết vậy vì học ban B nên không tìm hiểu nhiều, chỉ biết bài “anh biết em đi…”.
    Anh biết em đi chẳng trở về,
    Dặm ngàn liễu khuất với sương che.
    Em đừng quay lại nhìn anh nữa:
    Anh biết em đi chẳng trở về.

    Ara

    Thích

Gửi phản hồi cho araphatbelgium Hủy trả lời