Posted on 1 Tháng Mười Một, 20211 Tháng Mười Một, 2021 bởi như hoa ấu tímEm Đã Quên Mùa Thu Buổi sáng chớp mi rớt vào ngày những giọt lệ trong veo từ cơn mưa đêm dai dẳng…Bụi lilac em đi và bỏ lại hôm nay vừa nở bung một chùm tim tím thoang thoảng mùi hương shampoo em hay dùng để gội đầu…Mùi hương rù quến một cánh bướm trắng chập chờn lượn quanh chừng như có điều gì băn khoăn muốn ngỏ…Tôi (hình như) cũng có vài điều ngớ ngẩn muốn ngỏ nhưng còn đang phân vân chưa biết ngỏ cùng ai…(ngỏ nhầm ai coi chừng bị chì chiết cho tan tác)Ah, có chú chim xanh vừa vù đến đậu trên gờ chiếc birdhouse gỗ, cái cần cổ thon ngúc ngắc gật gù ra cái điều “ta đây thông cảm”…Háh, biết cái chi mà đòi thông với cảm…Dù sao…dù sao…chim cũng vẫn chỉ là chim…Đến rồi bay đi…Chim giời sinh có cánh nên chim phải bay…Người giời sinh có chân nên người phải chạy…Chim theo mùa bay tìm nơi nắng ấm – (để sinh tồn?)…Người theo tuổi chạy tuốt luốt về phía chân trời xa lơ xa lắc chẳng thiết nẻo về – (để sớm được thăng thiên hội ngộ cùng ông bà tiên tổ?)…Vậy cũng tốt – c’est bon!(đỡ phải mất công ngày lại ngày thấp thỏm hồi hộp chờ đợi hai cái chân nớ lên cơn ngứa ngáy)Và cũng très bien for the sake của những trái tim phập phồng không còn bấy*…Bùm-bum…bùm-bum…bùm-bum…Whenever it stops its beating…Everything’s gone…Có phải? Phù DungShare this: Như Hoa Ấu TímNhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)Bấm để chia sẻ trên Twitter (Opens in new window)Thích bài này:Thích Đang tải...