Vỡ Tim

Có nhiều điều không ai giải thích được, nhưng yêu nhau và vỡ tim theo nhau thì giải thích được, tình đầu cũng là tình cuối thuở son trẻ đến khi già lão!

Tôi có những người bạn như thế, gương của họ khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa yêu say đắm hơn nữa cuộc đời này. Anh chị là đàn anh của chồng tôi, người đã huấn luyện dìu dắt “đàn em” trên con đường binh nghiệp, anh khóa 23 trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt sống với nhau vài năm trong quân trường hẳn tình thân khó dứt, nhắc đến tên ai cũng biết ai.

Rồi xa quê lìa xứ các anh sĩ quan chiến sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hoa`xưa không chịu khuất phục chết trong các trại tù cải tạo, nhưng khi lớn tuổi chuyện sức khỏe dù có tập tành thuốc men níu kéo cũng khó so sánh với những người chưa từng bị tra tấn đầy ải bao giờ.

Cuối tuần này tôi sẽ dự đám tang của chị, hơn một năm trước chị lo đám cho anh nay sẽ là của chị cùng nơi chốn các con đã chọn cho Anh nay cho Chị, tôi không thể nghĩ chị gục xuống và ra đi đơn giản đến thế, chị gọi cô em nói ngực đau – em bảo gọi 911 ngay – nhà cô em không xa chỉ vài phút lái xe, đến nơi cảnh sát đã phá cửa vào, mang chị ra xe cứu thương – Bác sĩ tuyên bố chị đã ra đi – Hết.

Tôi và chị gặp nhau ngày lễ Tạ Ơn nơi chị và tôi cùng đến sinh hoạt bao lâu nay – chị nói sẽ bán nhà nơi anh chị đã sống để về với con ở miền Nam California nắng ấm – sẽ hưởng Tết Việt Nam với con cháu thay vì ở trên này chỉ có các em của chị và bằng hữu bấy lâu.

Sắp xếp kỷ niệm khiến người ta vỡ tim mà chết, tôi tin thế, gần 600 ngày day dứt nhớ nhung vì anh ra đi vội vã chị không chịu được áp lực phải sống với sự thiếu vắng bất ngờ. Có bao giờ bạn khóc nức và bị nghẹn chưa? – 75 tuổi bị nghẹn vì khóc sẽ được đi theo cùng với anh sang kiếp lai sinh, chị tin thế và tôi cũng tin anh dang tay đón chị vào lòng.

Nhớ đến anh là bài hát “Rừng Lá Thấp” khi họp mặt ai cũng biết phải dành riêng cho anh bài hát anh thích hát nhất!
Nhớ đến chị là giọng nói ân cần dịu dàng trìu mến!

Ngày anh ra đi tôi không tin – nay chị từ giã cõi trần này tôi cũng không tin – vòng ôm khắng khít cuối cùng chị em tôi có với nhau còn ấm – Buồn vì vắng chị nhưng tôi lau dòng nước mắt để mỉm cười tiễn chị bay lên cùng anh thỏa bao ngày thiếu vắng.

One Reply to “”

Bình luận về bài viết này