Còn vấn vương hay đã hết
Nụ hôn đầu lưu luyến tình còn Xuân
Ngày mùng Hai ngày Xuân xưa cũ
Nay mùng Hai lưu luyến nhớ Tình Say
Mấy mươi năm mấy mươi nụ mùng Hai
Người không nhớ “thù dai” này vẫn nhớ!
Ai bảo đàn bà thù dai nhớ kỹ
Nhớ nụ hôn đầu chẳng lẽ cũng không cho!
Cụ ông . . . cụ bà . . . cũng còn tình ai cấm được . . .
Hạnh phúc là khi tóc bạc da mồi . . .
ngồi cạnh nhau đã đủ ấm mùa Đông . . .
Trần Dạ Từ có bài thơ nụ hôn mùa Hạ –
nụ hôn mùa Xuân đã viết không nhớ giấu ở đâu
nửa thế kỷ lá còn tan thành bột
thì bài thơ xưa có mất cũng lạ gì
Hoảng hồn chim vỗ cánh bay
Cành mai hốt hoảng hoa lay cánh cười
Màu vàng trên tóc dài ai
Bẽn lẽn . . .
Bà nó à! Làm gì mà ngồi thừ ra thế
Dạ đang làm thơ!



thơ hay, tình đẹp!
ThíchThích
Sóc ơi! Sóc khỏe không – năm Ất Tỵ an lành Sóc nhé
ThíchThích