Từ Montreal đến thủ đô của Canada cần hai tiếng lái xe, con đường đẹp thơ mộng như tranh vẽ, cây cỏ xanh ngát hữu tình, nhất là đi chung cùng vợ chồng của bạn, tình thiên nhiên, tình bạn hữu, Robert, một người bạn còn hơn cả bạn theo lời anh Tân giới thiệu. Montreal nói tiếng Pháp, một Âu Châu thu nhỏ duyên dáng, dân tình thân thiện, đời sống an lành, nhàn nhã. Anh Tân, người bạn đời của Hà, cũng là bạn cũ của tôi, chúng tôi cùng sinh họat trong nhóm Dân Vũ Quốc Tế của sư huynh Nguyễn Thành Trung, người qua đời ngày 29 tháng 4 năm 1975.
Đến nơi, lần đầu gặp lại thầy dậy Lý Hóa Trần B Hổ tôi xúc động khôn cùng, tình thầy trò bao năm xa cách, thầy vẫn như xưa, đĩnh đạc nghiêm nghị, tóc thầy đã bạc nhưng ánh mắt vẫn tinh anh. Thầy giới thiệu trang web riêng thầy viết và hứong dẫn phương pháp tập Thái Cực Quyền vì nhóm chúng tôi đến trễ, nên thời gian trò chuyện cùng thầy rất ít –
Ít nhưng cô đọng lời thầy nói: “Trong cuộc đời mỗi người, hạnh phúc đau khổ không thể dùng chữ “có tài – giỏi giang – dại khờ ngu dốt” để giải thích, tất cả đều do định mệnh sắp xếp!”
Chị Kim Nga của gia đình Sương Nguyệt Anh Ottawa, người chị đầu đàn tôi mến phục đã lâu, sau nhừng năm dài cùng chị sinh họat, tôi thương mến chị nhiều hơn khi được cùng chị đi bộ buổi sáng, sinh họat cùng anh chị và các cháu dưới mái nhà tuyệt đẹp, anh chị đã hợp công gầy dựng từ hai bàn tay trắng. Công Dung Ngôn Hạnh là nền tảng chị dùng để làm nền móng vừng chắc cho cả gia đình.
Ngắm các cháu Vi Vân – Hải Phụng – con của anh chị nói chuyện chia sẻ buồn vui với tôi, cảm xúc trong tôi nghẹn hẳn lại vì không biết phải nói lời tri ân đến anh chị và các cháu sao cho đủ, vì chỉ cần biết bạn của mẹ từ trường nữ trung học tổng hợp Sương Nguyệt Anh, thì dù là lần đầu tiên gặp mặt đã thân thiết như quen biết tự lâu. Mối tình đồng môn Sương Nguyệt Anh của chúng tôi phải dùng ngàn trang giấy mới có thể tả hết ra được. Cháu Vy dẫn cô đi uống rượu, về nhà cô lăn ra ngủ, ngủ ngon hơn con mèo dễ thương của Vy, nhất là hai cô cháu cùng tập một bài yoga buổi tối.
Gia đình chị Kim Nga có vài cô con gái cùng học trường Sương Nguyệt Anh, giống gia đình tôi, buổi họp vội vã có thêm chị Lân – Ngân, Thu – Hoàn – Hòa, các anh rể Sương Nguyệt Anh lúc nào cũng bên cạnh vợ, ngay cả ngôn ngữ bất đồng vẫn hăng hái tham gia, và luôn chắt lưỡi ngạc nhiên không biết lý do gì mà vợ mình lại có được tình bạn keo sơn gắn bó vững bền đến như thế! Anh chị Kim Nga và cháu Vy dẫn vợ chồng tôi đi ngắm cảnh đẹp của thủ đô Canada, ngắm dòng sông hiền hòa ngay gần nhà chị, khu nhà biệt lập, lần đầu tiên tôi thấy tận mắt: một người dùng một dụng cụ đặc biệt, để trồng một cây 10 năm tuổi xuống đất trong vòng nửa giờ đồng hồ .