Passeges

N h ắ n
n h ủ . . .

Anh sẽ làm gì khi em không còn nữa
Một bước đời qua gửi gấm chút tình vương
Mấy độ thu sang lá vàng rơi mục rữa
Phủ lấp đời nhau muôn thuở vẫn mù sương

Còn nhớ hay quên những chiều ta ngóng đợi
Chờ tiếng chân xa đem sợi khổ tìm nhau
Tình nắm trong tay mà tình sao vời vợi
Hồn đắm trong hồn mà hồn vẫn hồn đau

Là bởi đôi mình gặp nhau đời trễ muộn
Hay bởi do lòng chở nặng giấc phù sinh
Sợ gió mưa xưa sẽ tràn hồn vay mượn
Sợ quá khứ buồn gõ nhịp những lời kinh

Mai em đi xa – một mình anh ở lại
Gượng chút môi cười khi nắng xói hoàng hôn
Trong nắng em về mang theo tình chói lọi
Đốt tặng tình xưa ngọn lửa của vàng son

Đời có héo hon không?

 

Dạ
Khúc

Đêm…
Đêm mượt mà như nhung
dịu dàng như tơ nõn
Nhung trải thảm dài đón tình chân rón rén
Tơ quyện rối tóc tơ bẽn lẽn một đời chờ
Người cùng với đêm chở mộng
Đem tình nồng rải xuống hồn nhau
Gối chăn êm trũng một biển sâu
Tay cuống quít tìm tay nhau rời rã
Đã mấy trăng xưa buồn bã
Ngóng trông tình vội vã đuổi theo tình
Hồn phách kia vẫn còn ôm ấp một hoảng kinh
Giông bão đó đành thổi tình trôi vạn kiếp
Đã là tình chàng ý thiếp
Đã là hòa hiệp chiêm bao
Thơ ngây trao nhau luống cuống năm nào
Nay nhòa nhạt cung sầu vàng phai mấy lá
Bên trời xa lạ
Hờ hững tình quên
Nhớ nhung đành gửi gấm vào đêm
Đêm đằm thắm ủ tình mềm trên gối
Tình thương tóc rối
Hồn chờ hoang mang
Từng đêm qua bừng tỉnh trống canh tàn
Đêm cũng đã tàn…

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: