Ngóng

Mưa như chĩnh đổ, từ khung cửa kính dù đang làm việc, ánh mắt vẫn không thể thờ ơ khi bỗng dưng ông mặt trời chui ra khỏi tầng mây xám ngắt. Ánh nắng vàng rực rỡ soi lên bao nhiêu giọt mưa bị gió rung lìa khỏi những chiếc lá thon thon của cây tiêu đỏ, bấy nhiêu hạt kim cương đổ xuống đời vui.
Mặc thiên hạ xôn xao chuyện thế giới chao nghiêng chao ngửa vì nước Mỹ có ngài tổng thống mới, mặc các cô bình luận viên của các đài đang thao thao tường trình về đệ nhất phu nhân xinh đẹp có bộ quần áo thật cao sang quyền quý, trời California vẫn đổ mưa và nắng hân hoan.

img_1615

Lòng ai không biết, trong lòng tôi nhẹ thênh thênh ước ao phải chi cô bạn Le-Thuy Do của tôi ở ngay bên thế nào bạn tôi cũng chụp được những hình ảnh hiền hòa tuyệt đẹp. Tôi tả cho Jady người bên cạnh nghe ngoài khung cửa đang đẹp như thế nào, cô đang phải nằm ngửa mắt ngó lên trần nhà, miệng không thể nói vì bao nhiêu thứ trong miệng! Đang làm viêc mà ngắm gió ngắm mưa, đời còn gì vui sướng hơn nữa nhỉ. Khi nói được, Jady ngóc đầu lên chỉ thấy mây xám giăng ngang. Quay sang tôi cô nói: “ Cám ơn đã vẽ lên hình ảnh đẹp mong manh, mình thấy rõ như được ngắm bằng mắt!”

img_1655

Jady nói vừa xong câu nói, mặt trời lại rọi ngập thế này, nhưng lúc mưa ngừng chỉ có gió lay những hạt mưa chao nghiêng đổ xuống cảnh đẹp không sao tả ra cho hết. Căn phòng của tôi hơn 14 năm làm việc rồi, tôi vẫn không bao giờ chán khung cảnh bên ngoài. Hạn hán vừa qua đã làm chết hai gốc đào, cây tiêu đỏ cầm cự được vì rễ được uống nước từ chiếc hồ nông làm cảnh, đôi khi những đôi vịt trời ghé chơi, ở lại tạo dựng gia đình có bầy con xinh xinh rồi biến đi đâu mất. Đáng lẽ phải đến Xuân vịt trời mới trở về, năm nay một đôi đã ghé, lạ ghê chỉ một đôi vịt thôi, không bao giờ hơn, à có lần một cô hai chàng, năm ấy vui lắm, tha hồ ngắm hai chàng ra sức tranh nhau cô vịt đủng đỉnh thờ ơ: “Ai cũng thế!”

img_1620

Jady hỏi: “Bao giờ là Tết Âm lịch nhỉ?”
Tôi trả lời: “Tuần sau!”
Chỉ câu hỏi thế thôi mà lòng như có hạt mưa vừa bị gió lay chao nghiêng đổ xuống cùng ánh nắng lúng liếng, nhẹ nhàng. Tết trong tôi còn hay đã phôi phai ! Còn ngóng còn trông hay đã thôi đã tận.
Trên bàn có mứt gừng, trong bếp có thẩu dưa món, tuần sau sẽ có bánh chưng bánh tét tí nữa sẽ có tiệc Tất Niên, nhưng sao nhẹ tênh thế này nhỉ, có phải như nhánh hoa xinh gẫy nằm trên phiến rêu ngoài khung cửa:
img_1638

Ngóng hay không, cùng mùa Xuân cũng ghé theo thì.
Dưng không mà nhớ màu nắng cũ trên mái ngói rêu chợ Tân Định chiều 30 Tết năm nào.

https://soundcloud.com/nhu-hoa/gpx-lenhu

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: