Không xôn xao làm sao biết tĩnh – không đón chào sao có một chia tay!
Không đến thăm nhau sao biết có luyến lưu vì đêm sang quá vội,
chưa kịp nói cười đã hết một đêm vui.
Tháng 10 của tôi luôn có bao tình,
đọng lại trong lòng món quà không mở vội, tôi để dành gậm nhấm mỗi ngày chơi!
Ừ! Thì tuổi sang như gió thổi, như mây trôi, ai muốn kéo lại? Tôi thì không cứ để mặc – theo mùa trôi Thu đến chớ ngại ngần!
Rồi Đông sẽ qua và rồi Xuân lại đến, vòng tròn thời gian con tạo khéo xoay!
Và mỗi năm, tôi có lúc ngắm nghía chính mình, tuổi như lá đếm hoài không ra số.
Bài viết Rất là tĩnh.
ThíchThích