Có những khi âm nhạc làm mình bị say – say giống như . . . gì nhỉ – Nếu bạn say khi nghe nhạc xin tha thứ cho người dám hát thành lời bài hát khó này nhé – Học ca cải lương – bây giờ lấn vào khu . . . Phantom of the Opera . . . người ta thì sợ ma trong nhà hát . . . mình thì ghi nhớ Memory . . .
Nhiều khi tự hỏi trên đời này sao có người tuyệt vời như Andrew Lloyd Webber – bài nào ông ghi nốt xuống cũng như có “linh hồn” nào đó nhập vào, hôm mình ngồi nghe nhạc kịch Bóng Ma Trong Nhà Hát lưng cứ rờn rợn sao á!
Hôm nhận được file của anh Nguyễn Minh Châu bên Pháp gởi, ui chao ơi say sưa hát và thu ngay làm của vì sống lưng cũng bị rờn rợn y như hôm ngồi trong nhà hát, lời tiếng Việt của anh Vĩnh Lạc một người có kiến thức tuyệt vời về nhạc giao hưởng – nghe anh nói ai cũng phải hỏi thầm trí óc của anh có bao nhiêu ngăn mà anh có thể nhớ từng dấu thăng dấu giảm của từng bài nhạc!
Bạn nghe thử xem nhé – nếu . . . không hoàn hảo là vì mình nghe là hát – nghe là hát om trời rồi tra tấn người nghe cho vui cùng cái say cái điên của mình thế thôi!
Đời là chấp nhận nhau cơ mà!