Tri Ân

CCOC-MrsVildal

Chỉ viết vài dòng ngắn như thế tôi đã viết sai hai lỗi chính tả trên tấm hình tôi dự định gởi tặng cô cách đây rất lâu, tôi đã viết lại trên hình khác và đã gởi đến cô, nên hôm nay tôi còn vết tích để viết về cô giáo đầu tiên của tôi trên đất Mỹ Mrs Linda Vidal.
Hôm nay là ngày lễ Hiền Mẫu, hôm nay tôi biết tin cô giáo Linda của tôi đã không còn nữa.

Sau ba tháng đặt chân đến California năm 1991, tôi xin vào trường dậy nghề CCOC để học. Tuổi đã không còn trẻ, bỏ học đã lâu, lăn lóc với cuộc sống, chữ nghĩa thời xưa tàn dần, tính toán buôn bán chợ trời – chợ phụ tùng xe đạp – làm kế toán cho các tổ hợp một cách “gian dối”, thay vì vào sổ mỗi ngày, tôi chỉ làm việc đôi ba ngày cuối tháng, trước khi phải nộp báo cáo. Ông tổ trưởng và thủ quỹ cho tôi kết toán của các ông muốn, sau đó tôi truy ra các số chi thu trong bảng đối chiếu biểu, bảng lương, con số hoàn toàn không có thật, chỉ cần làm sao được các ông trên Quận ký giấy cho rút tiền cất trong ngân hàng. Để sống còn trong thời gian sau 1975, dân Sài Gòn trở thành ngơ ngác, không biết xoay trở thế nào, mọi việc đơn giản ngày xưa bỗng trở thành “phức tạp” đi ngược trở về thời chậm phát triển để được xem như đang phát triển. Việc trở lại trường học là giấc mơ không bao giờ tôi nghĩ đến. Đọc tiếp “Tri Ân”

Đan Áo Song May – Hiểu Tìm

Mừng sinh nhật con nè, áo bà đan hai tuần mới xong đó .

Bà sẽ đan cho Hiểu Tìm nữa nè .

Bắt đầu 54 mũi .
Cổ áo
Hàng 1 – – 6 : 1 mũi lên (ML) 1 mũi xuống (MX) cho đến hết, cao 4 cm, làm viền cổ.
Làm khuyết áo ở hàng thứ 3
Chia tay – thân áo
hàng 7: đan 5 mũi nẹp 1ML 1 MX, 6 MX, [THÊM MŨI trên mũi 7 (TM) đánh dấu, THÊM MŨI trên mũi 8,] 5 MX [THÊM MŨI trên mũi 14(TM) đánh dấu, THÊM MŨI 15 ] 14 MX [THÊM MŨI (TM) trên mũi 30 đánh dấu, THÊM MŨI trên mũi 31], 5 MX [THÊM MŨI trên mũi 37(TM) đánh dấu, THÊM MŨI trên mũi 38] 6MX, đan nẹp 5 mũi – 1ML1MX –
Hàng 8 (bề trái): 5 Mũi nẹp 1MX1ML, đan hết 52 mũi lên cho đến 5 mũi nẹp 1MX1ML .
Hàng 9 (Bề mặt) 5 mũi nep, 7MX +1 đánh dấu +1 8MX +1

Mũi đan thuận
Mũi đan thuận

Nhìn mũi đan mình sẽ biết mũi đan có bị xoắn hay không – để ý khi kim xỏ qua mũi, hình trên là mũi không bị xoắn


Đây là mũi đan bị xoắn, dùng mũi này cho biên áo, lai áo để được dầy chắc không bị giãn .


Áo của Hiểu Tìm bà làm xong rồi nè .
AocuaTim

Con Rắn

Cứ là bé gái thế nào cũng có một “con” gì đó để sợ: sợ ma, sợ “áo ộp”, sợ chuột, sợ nhện, sợ thằn lằn, sợ sâu đo, sợ rắn! Không chỉ bé gái sợ, phụ nữ cũng vẫn còn sợ, không ít mối tình đến tự sự sợ hãi này! Còn bé thì lao vào lòng mẹ ôm mặt vừa khóc vừa hét, lớn lên thì mặt xanh môi tái ôm vòng người khác, bất kể giới tính, ngay cả kẻ ấy là người mình ghét kinh khiếp khủng. Ghét vẫn không thắng được sợ, nên có nhiều người đã đến tuổi xế chiều vẫn còn kể chuyện ngày xưa: “Mẹ lấy ba con vì con sâu đo!” Đọc tiếp “Con Rắn”

Chè Bưởi

Có thể bạn chưa bao giờ ăn món này dù có nghe nói đến – Món chè này có lẽ xuất hiện từ buổi trưa hè nhàn rỗi, chị hay mẹ thảnh thơi nghe tiếng lá tre xào xạc ngoài hiên, hay bà ngoại không có gì làm buồn tay nghịch vỏ bưởi cùng cháu.

Vỏ bưởi dây, một loại bưởi rất dầy cùi, cùi trắng tinh, vứt đi thì tiếc biết bao, phơi khô nhiều quá treo đầy giàn bếp, vỏ bưởi khô đốt lên đám muỗi chạy đi hết, không lởn vởn cắn chân tay để lại vết đỏ ngứa ngáy khó chịu, mùi vỏ bưởi khô lại thơm quyện không gian về đêm tĩnh lặng, chỉ thỉnh thoảng mới nghe tiếng chó sủa người đi ngang qua ngõ.
Và tôi, lần đầu tiên nấu chè bưởi cũng vì buồn tay, nhất là cây bưởi tôi trồng trong vườn năm nay sai trái quá, dù các bạn đã ghé hái về nhà chưng Tết. Đọc tiếp “Chè Bưởi”

Bánh Gai – Bánh Ít Lá Gai.

Bánh Ít Màu Đen đó là tên các bạn của tôi đặt cho bánh tôi làm, lúc ấy vì chưa có đầy đủ đủ dụng cụ, nấu một món gì đó để tìm lại hương vị xưa cũ là điều tôi và các bạn chia sẻ trên trang gia chánh Đặc Trưng, tôi chế biến nấu món này món nọ sao cho giống “hồi xưa” với các hương vị tìm thấy trong các chợ Á Đông, có khi hơi giống, có khi giống, điều quan trọng là mỗi ngày trên bàn ăn, chồng con tôi có món ăn Việt Nam, nêm nếm bằng nước mắm. Tôi nấu không ngon lắm, chỉ vừa đủ như mọi ngừoi phụ nữ Việt Nam khác, mỗi bà nội trợ có một “mánh lới” riêng, rất nhỏ thôi nhưng sẽ là một “nhung nhớ” cho chồng cho các con, khi có lúc họ phải sống xa nhà.
Còn gì hạnh phúc hơn khi nghe con gọi điện thoại hỏi cách nấu món ăn, có lúc nghe thỏ thẻ đòi mẹ nấu sẵn để dành cuối tuần sẽ mua vé máy bay về ăn và mang theo. Những hộp thức ăn đông lạnh: thịt kho – cá kho – mắm khìa thịt có xả – khi thèm quí giá vô cùng, chỉ cần một nồi cơm nóng.
Ai nói món ăn không bị “nghiện”, trong ca dao có rất nhiều câu viết về các món bị nghiện này:
Đọc tiếp “Bánh Gai – Bánh Ít Lá Gai.”

Cô bé tình cờ – Nguyễn Văn Ngọc

Cô bé thân ái, tha lỗi cho tôi nhé nếu vô tình bé đọc được những dòng này. Vì có thể bé sẽ phật lòng không ít, trước hết, ở cái cách xưng hô của tôi, dù gì bé cũng đã là một cô giáo của hai lớp học mà. Nhưng cô bé ạ, có một điều chắc chắn rằng bé kém tôi đến trên mười tuổi (tôi quyết đoán đó) mà tôi lại có thói quen đáng ghét cứ ưa gọi một cô gái nào, không phân biệt thân hay sơ, nhỏ hơn mình năm tuổi trở xuống bằng cô bé. Đôi khi tôi cũng cảm thấy hơi lố bịch trước cái thói quen đầy nông nỗi này. Không lẽ chừng muơi mười lăm năm nữa tôi lại tiếp tục đi gọi một bà già năm chục tuổi bằng cô bé hay sao, cho dù bà ta có nhỏ tuổi hơn tôi thật. Vậy thì hãy cho phép tôi được gọi bé bằng cô bé một lần sau cùng để rồi tôi sẽ từ bỏ cái thói quen kỳ cục, không phải luôn luôn hợp thời của tôi. Thứ đến, với câu chuyện mang tính cách riêng tư, không có gì quan trọng mà tôi lại đi làm ầm ĩ cho nhiều người cùng biết. Không đâu bé ạ, với tôi, viết được những lời ngợi ca trân trọng về một người mà mình cảm mến là một nổ lực lớn lao, một cố gắng phi thường của tôi đó. Quan trọng lắm chứ, vì tôi ít khi khen ai (ôi tôi lại sắp nói về cái tôi đáng nguyền rủa nữa rồi) và về viết lách tôi lại càng dốt đặc cán mai. Nói ra, bé đừng cười, lúc xưa, thỉnh thoảng tôi có nhờ bạn bè “gà” cho viết những lá thư tình gởi đến người tôi yêu. Có lúc bí quá, tôi chép lại nguyên văn hoặc chỉ thay đổi chút ít cho phù hợp với tình cảnh của tôi, một lá thư nào đó mà tôi muợn được của đám bạn, bé tin không? Đọc tiếp “Cô bé tình cờ – Nguyễn Văn Ngọc”

Khai Bút Quý Tị

DSC_0041

Khai mở lòng tôi với đất trời
Bút kêu tí tách nốt rời thành câu
Quý tình quý nghĩa quý nhau
Tị màu má nhạt, tị màu son phai

Xuân lung linh ánh nắng mai
Giọt sương cười mỉm vai ai Hoa kề
Tóc xưa vẫn vẹn câu thề
Năm trôi, tình thắm phu thê Thực lành. Đọc tiếp “Khai Bút Quý Tị”

Chúc Mừng Năm Mới

quyti2013

Xuân
*cho Em, mùa Xuân & những ngày tháng cũ…

tháng giêng mời em rượu đỏ
hồng môi thoảng nét xuân rơi
trái tim nụ lay theo gió
khơi mùa tình biếc rong chơi

cỏ xanh thơm chân hài nhỏ
hương mây tóc ngủ nôi trời
nhánh gầy trắng hoa đào nở
cánh sương rụng xuống tay đời

tháng giêng mời em rượu nhớ
tháng giêng mời em rượu thương
mai thương có về đem nhớ
mai nhớ xuân vương chân người

Phù Dung

Xuân & Mưa

Gió mang xuân về
Mưa tràn sân vắng
Ơi em – thềm nắng
Trốn vào cơn mê

Mưa rơi – tóc ướt
Mưa rơi – mắt ướt
Mưa rơi – tình ơi
Lụa thương vai ướt

Này đây chăn ấm
Này đây gối thơm
Mời em nhung gấm
Mời em vàng son

Tay ôm – xin mở
Môi hôn – xin nồng
Lời êm – xin ngỏ
Cung đêm – xin hồng
Em ơi
Em ơi

Em xưa qua cầu
Mưa rơi ướt áo
Em nay bên lầu
Mưa lay hoa đào
Rụng xuống thềm tôi

2013 Mùng Một Tết Quý Tị – Phù Dung .

28 Tết

Hôm nay đã là ngày 28 Tết – Năm nay không có 30 Tết phải không ? Không có đêm trừ tịch, không có “em đến thăm anh đêm 30” . Từ ngày thứ bảy 9 tháng 2 2013 – 29 Tết : Bát tự: Giờ Mậu Tí, ngày Bính Ngọ, tháng Quý Sửu, năm Nhâm Thìn,
Sang ngày chủ nhật 10 tháng 2 năm 2013 mùng MỘT TẾT Âm lịch:
Bát tự: Giờ Canh Tí, ngày Đinh Mùi, tháng Giáp Dần, năm Quý Tỵ .


Tự hỏi lòng mình có nôn nao háo hức gì không? Cơn cúm dai dẳng lạ lùng, đất trời vần vũ mưa lạnh, chồi non chưa trổ nhánh, đám hoa đào nở bung những ngày nắng bất chợt, não nuột tàn trong cơn mưa lạnh 28 Tết buồn thiu.

Nồi thịt kho nước dừa thơm lừng góc bếp, lời hứa cho bữa cơm họp mặt gia đình ngày 29 Tết, những trái bưởi thật đẹp trên cành chờ bạn ghé cắt chưng Tết, tự nhủ lòng sẽ ráng chưng gì đó cho ngày vọng Tết trong lòng . Lòng thì . . . không biết tả sao “lặng thinh chẳng gợn chút gì” chỉ hít vào thở ra