Yêu Em Dài Lâu

(Quỳnh Hương)

Thứ bẩy đi rồi lại đến, mang theo cảm giác bâng khuâng của ngày cuối tuần, nhất là khi nghĩ đến ngày đại hội! Hôm nay, QH ngồi bên cửa sổ phía sau vườn, vừa nhìn cảnh ảm đạm của mùa thu trong vùng thung lũng Trevallyn, vừa nghe giọng ca buồn buồn trong băng nhạc của cô ca sĩ nào đó:

Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi.

QH không biết hoa thạch thảo là hoa gì, nhưng cứ nhắc đến thu là đã thấy buồn buồn rồi, thế mà còn cái cảnh hoa bị ai vô tình ngắt đi để cho mùa thu phải tàn tạ chết theo tháng ngày, ai trong chúng mình mà không buồn lây.

Cũng may là trong vườn SNA, mùa thu không bao giờ chết đâu (nhất là có đại hội sắp đến), và không có ai dại dột gì mà ngắt đi những đóa hoa diễm kiều của bốn mùa với sắc hoa màu nhớ. QH thấy có một loài hoa của SNA rất là đặc biệt, không bi quan, không ai oán, với cái tên thật là dễ thương, đó là hoa Ấu Tím.

Ai mà chưa biết hoa này nhưng nghe cái tên thì cũng muốn fall in love nếu chưa bao giờ yêu; hoặc fall in love again nếu đã từng bị “yêu là chết trong lòng một tí xíu”. Còn ai đã từng nhìn hoa Ấu Tím tha thướt trong tà áo dài đi một mình trên con đường với những hàng cây ngập lá, thì chỉ muốn thương hoài ngàn năm.

“Tôi luôn yêu thích những con đường có hai hàng cây sóng đôi. Con đuờng Hồng Thập Tự ngày xưa hai hàng cây dầu , con đuờng Hồng Bàng hai hàng cây gõ, con đuờng Trần Quý Cáp hai hàng cây me”.

QH tình cờ một dịp nào đó đọc câu văn nhẹ nhàng này của chị Ấu Tím, thì bỗng nhiên nhớ đường xưa lối cũ rất là nhiều, nhất là những buổi chiều chạy xe trên con đường Duy Tân cây cao bóng mát, rồi hàng me xanh, rồi ghé vào xe bán nước mía bên lề đường, uống ly nước mía, rồi thấy cuộc đời không còn bên kia bờ hiu quạnh.

Lúc trước chưa được gặp chị Ấu Tím, nhưng mỗi lần đọc những bài văn chị viết, QH cứ mường tượng mình đang đối diện với một người con gái ít nói, với đôi mắt buồn như mặt nước hồ, chỉ một giọt lệ thôi cũng làm cho bao chàng tâm hồn xao xuyến, lời văn thì lãng mạn nhẹ nhàng như “mùa thu yêu đương”.

Nhớ lại khi xưa đi dự đại hội SNA ở LA, lúc màn văn nghệ bắt đầu, thì QH lần đầu tiên được nhìn chị Ấu Tím vui vẻ chuyện trò duyên dáng trên sân khấu. Nghe chị kể chuyện “phá làng phá xóm” trong thời đi học, QH vừa nghe, vừa lắc đầu, không ngờ hoa Ấu Tím này lại nghịch ngợm đến vậy.

Hoa Ấu Tím của SNA thì rất là đa tài đa dạng. Chị biết đánh đàn, biết chơi bài nhạc lẫn bài cào. Nếu mà ai nghe chị hát bài Trường Làng Tôi, thì dù có làm biếng học cùng muốn cắp sách đi học, ai mà nghe chị ca những bài ca không tên của Vũ Thành An thì buồn quá chỉ muốn đi tu hay vào tù (hehe), và mỗi lần nghe giọng hát siêu thoát qua những cung nhạc của TCS, thì dù là bia đá cũng thấy xót xa phận người.

Mổi lần được nghe giọng hát vừa ngọt ngào và buồn buồn của chị, hoặc đọc những bài văn chị viết, đầy tình cảm đậm đà như hồn thơ dâng sóng, ý văn nhẹ nhàng đầy tình người và tình quê hương, thì QH tin rằng ai cũng… yêu chị cho đến khi trái tim ngừng đập. Còn riêng với bạn bè SNA, trong lòng ai cũng ….yêu hoa Ấu Tím dài lâu!.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: