http://www.pbs.org/wgbh/americanexperience/films/lastdays/player/
Xem để khóc – Khóc để quên – chấp nhận quê hương mới! Thời gian đã trôi lờ lững, người thiếu nữ đôi mươi ngày xưa nay đã thành thiếu phụ, viết đã nhiều về một chia ly – kể đã nhiều về bao nỗi nhọc nhằn, mòn mỏi chẳng biết trong tương lai con cháu sẽ biết gì về một ngày tan tác.
Sách sử – phim ảnh có diễn tả đủ, có cho thấy hết bao triệu trái tim vỡ nát – bao hố mắt khô cạn – ngần ngừ bao phút ngại ngùng bao giây trước khi lẩy cò súng, trước khi tháo chốt quả đạn tự kết liễu đời mình – trước khi bức tử cả gia đình vì không thể sống chung với cộng sản, vì chữ sĩ to lớn, và vì đói.
Cảm ơn khóc để quên…
ThíchThích
“người thiếu nữ đôi mươi ngày xưa nay đã thành thiếu phụ”
Ngày Đổi Đời (xưa) tôi tuổi đôi mươi, ắt vẫn là trai trẻ. Bốn mươi năm sau (2015) dù chưa vào hội phụ lão, mấy ai xem tôi còn là thanh niên. Ngậm ngùi cuộc Đổi Đời đến nay vẫn còn đó, khôn nguôi.
ThíchĐã thích bởi 1 người